Tình yêu mùa hè của chú bướm nhỏ - Chương 6:

Cập nhật lúc: 2025-06-28 04:08:53
Lượt xem: 139

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi kiễng chân và vẫy tay, bắt đầu bật chế độ diễn xuất trong vòng 1 giây:

"Thật trùng hợp, Trần Nhược Lễ."

Tôi chạy về phía .

chạy hơn 3km mà ăn gì, cơ thể xảy phản ứng tụt đường huyết.

Ngay lúc mắt cảm thấy choáng váng, thầm nhủ-Tiêu -

cảnh tượng ôm lấy mặt đất lạnh lẽo xảy , rơi một vòng tay ấm áp, mùi hương xà phòng tươi mát thoang thoảng nơi chóp mũi.

Tay đỡ lấy một cách lịch thiệp.

"Ứng Duyệt, em hạ đường huyết ? Anh đưa em ăn sáng nhé."

Ban đầu định từ chối, thói quen mang kẹo ngọt bên .

khi kịp gì, tầm của dần rõ ràng, khuân mặt trai của Trần Nhược Lễ ở gần ngay càng trở nên rõ ràng.

Tôi nuốt nước bọt, ý nghĩ tham lam thoáng qua trong đầu.

Bàn tay đang cầm viên kẹo từ từ buông lỏng.

Tôi cũng xin quên việc thể tách đôi quả sầu riêng bằng tay .

Hazii thế giới vẫn cần những đóa bạch liên nhỏ bé yếu đuối, cần sự bao bọc.

Tôi nhích gần hơn.

Lông mi khẽ run, giọng mềm mại nhẹ nhàng:"Cảm ơn Trần Nhược Lễ."

Anh lộ vẽ hoảng hốt:

"Hạ đường huyết nghiêm trọng đến ? Đến sức để chuyện cũng cón nữa? Để đưa em bệnh viện."

Tôi: ......

11

Chạy bộ buổi sang đúng là một lựa chọn , sang chú cún béo đuổi khỏi nhà cùng .

Thế là trong một buổi sáng trời khác. Tôi trang điểm nhẹ nhàng, dắt theo cún mập bằng dây xích chờ đợi thời cơ chin muồi.

Cho đến khi mục tiêu xuất hiện.

Mặt hồ lấp lánh, gợn sóng lăn tăn nhẹ nhàng.

Ánh nắng mặt trời xuyên qua khóm cây xanh mát.

Bong bóng mầu hồng lơ lửng, chạm là vỡ vụn.

Tôi vỗ nhẹ cái m.ô.n.g căng tòn của cún mập, chỉ :

"Bé cưng, em thấy trai phía ? Chạy về phía tiện kéo chị theo cùng."

"Nuôi chó ngàn ngày, dùng chó một lúc. Hạnh phúc cả đời của chị đây phụ thuộc em."

Phi Phi dừng như hiểu điều gì đó, cái đuôi của cún vẫy vẫy đầy vui vẻ.

Tôi lệnh:"Chạy."

Phi Phi lập tức phóng như bay.

Tôi kéo như tên khỏi cung.

Và chúng 1 cảnh tượng! Cún con dắt dạo.

Tuy nhiên, điều mong xảy .

Cách đó xa, một chú chó Border Collie nhỏ bé xuất hiện trong tầm mắt của cún con. Phi Phi lập tức quên hết lời dặn, dùng hết sức chạy về hướng đồng loại.

Lệch ! Lệch hướng !

Tôi chú ý hình tượng nữa, ngả phía , cố gắng kiễm soát tình hình.

quên mất một điều—Phi Phi là một con cún siêu mập.

Dây dắt kéo tuột khỏi tay.

văng đất.

Ngay lúc gắng gượng đẻ ngã với tư thế bốn vó chổng lên trời, mặt đất hiện chào đón. Một cánh tay rắn chắc bỗng ôm gọn lấy eo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-yeu-mua-he-cua-chu-buom-nho/chuong-6.html.]

Tôi ngã một vòng tay rộng lớn và vững chắc.

Mùi hương quen thuộc ấm áp đánh thức giác quan còn nhanh hơn cả ánh mắt.

Tôi vẫn còn bàng hoàng, nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Trần Nhượng Lễ. Khi tầm dần rõ, gương mặt trai cũng ngày càng gần.

“Ứng Duyệt, em chứ? Chân  ?”

Tại nào gặp cũng thê thảm chứ trời?

Tôi lắc đầu.

Phi Phi lẽ cũng nhận làm sai nên tiến gần cái đuôi cụp xuống như héo.

Chân bong gân nhẹ cơn đau truyền đến khi thử .

Anh xuống mặt tay nhẹ nhàng ấn mắt cá chân, ngón tay ấm.

Một một .

Gió thổi.

Đứa trẻ gần hồ cố ném một hòn đá, hòn đá rơi mạnh xuống mặt hồ.

Tiếng động lớn, cùng với tiếng nước lan rộng, chẳng khác nhịp tim bất thường của .

Trên mặt đất, bóng của chúng phản chiếu, đan xem .

Lần đầu tiên ngắm Trương Nhược Lễ từ cao xuống, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.

Trái tim chịu nổi nữa, lấy hết can đảm, gọi:

“Anh…”

Anh nhướng mày, chậm rãi lên:

“Lại gọi ? Em quên ?”

Dũng khí gom cũng tan sạch trong một giây.

Tôi cúi đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu:

“Lần gọi bừa.”

Bên đường chiếc xe chạy qua, còi vang chói tai, che mất lời thì thầm của .

Anh rõ, nghiêng đầu gần, đôi vai khẽ cúi, rút ngắn cách giữa cả hai.

Anh chăm chú , giọng trầm nhẹ:

"Em gì?"

Tôi cảm thấy như mê hoặc, lòng tràn ngập cảm giác ấm áp:

"Anh ơi, làm thông gia với em ?"

Anh sửng sốt hỏi :"Ví dụ như?"

Ví dụ----

Kết hôn.

kịp , một tiếng gọi ngắt lời.

"Nhóc con về nhà ăn sáng."

Anh trai xa, dép lê và mặc quần đùi, tay cầm mấy túi sủi cảo.

Tiếng gọi lớn phá vỡ khung cảnh và lãng mạn.

Anh và Trần Nhược Lễ khi về còn chuyện phiếm bàn về chủ đề ai là cha của ai.

Trên đường về, bỗng nhớ điều gì đó.

Tôi rõ tiếng lầm bầm bối rối của ổng:" Tối qua nó trường vì việc gấp ?Sao áng nay ở đây?"

Tôi choáng váng.

Quay đầu bất giác về phía đầu tiên thấy Trần Nhược Lễ xuất hiện.

Lúc bước tới thong dong,

chút dấu vết nào của việc chạy bộ.

Vậy nên—Sự tình cờ đó… chăng chỉ mỗi sắp đặt?

Loading...