TÌNH MỘT ĐÊM NHƯNG SAY CẢ - Chương 9: Không Phải Ghen, Chỉ Là Khó Chịu Khi Anh Cười Với Người Khác

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-03 01:50:33
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

TÌNH MỘT ĐÊM NHƯNG SAY CẢ ĐỜI

Tác giả: Mr.Bin

Chương 9: Không Phải Ghen, Chỉ Là Khó Chịu Khi Anh Cười Với Người Khác

Ngày thứ ba trong tuần trăng mật “giả”, Tô Nhã đang nằm dài trên chiếc ghế lười ngoài ban công, tay cầm ly nước dừa, mắt lim dim nghe nhạc.

Mọi thứ đáng ra nên yên bình, cho đến khi… cô nghe tiếng cười của một cô gái vang lên phía hành lang:

“Thiên? Trùng hợp quá! Anh cũng ở resort này sao?”

Tô Nhã mở mắt. Một cô gái tóc xoăn nhẹ, váy trắng hai dây, gương mặt thanh tú, dáng vẻ dịu dàng như bước ra từ phim ngôn tình đang đứng cạnh Lục Hạo Thiên. Hai người… đứng rất gần.

“Lâu rồi không gặp anh. Anh vẫn vậy, đẹp trai hơn thôi.” – Cô gái mỉm cười, ánh mắt long lanh.

“Thật trùng hợp.” – Hạo Thiên cười, lịch sự.

“Em vẫn vậy, vẫn biết cách khiến người khác phải ngoái nhìn.”

Tô Nhã cau mày.

Anh ta chưa từng khen mình như thế! Mà mình không quan tâm! Không… quan tâm thật sự!

Thế nhưng tay cô… lại siết chặt ly nước dừa tới mức răng rắc.

Đồ con gái mặt dày! Còn ‘Thiên’ với chả ‘tình cờ’. Tình cờ mà mặc đồ như đi catwalk thế à?

Cô đứng dậy, bước đến, cố tình quàng tay qua eo Hạo Thiên một cách đầy… sở hữu.

“Chồng à, sao anh không giới thiệu em?” – Giọng ngọt như rót mật nhưng mắt thì như muốn thiêu sống ai đó.

Lục Hạo Thiên suýt bật cười, cúi nhìn cô:

“Đây là Diệp Tô Nhã – vợ anh.”

Cô gái kia sững sờ, gượng cười:

“Vợ… thật á?”

“Rất thật. Em ấy còn ngủ đè lên anh mỗi đêm.” – Anh nói tỉnh rụi.

“Anh IM!” – Tô Nhã đạp nhẹ vào chân anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-mot-dem-nhung-say-ca/chuong-9-khong-phai-ghen-chi-la-kho-chiu-khi-anh-cuoi-voi-nguoi-khac.html.]

Cô gái kia hơi gượng, nhưng vẫn mỉm cười:

“Em là Khả Vy. Em từng học cùng lớp với Hạo Thiên bên Anh quốc. Chỉ là… rất thân thôi.”

“Thân hả? Cỡ nào?” – Tô Nhã gằn giọng.

“Chắc chỉ là… từng nắm tay, từng cùng ôm ngủ sau khi uống rượu…” – Khả Vy cười nhẹ.

Tô Nhã mặt nóng ran. Lục Hạo Thiên nhìn cô, ánh mắt như muốn trêu:

“Em đang ghen à?”

“Tôi mà thèm?! Tôi chỉ thấy… lãng phí thời gian nghe mấy chuyện cũ rích thôi!”

Cô hừ một tiếng, quay người bỏ đi.

Tối đó.

Tô Nhã nằm quay lưng ra ngoài, không nói gì. Nhưng thật ra… cô đang đá qua đá lại trong lòng.

Tại sao mình lại thấy khó chịu khi người đó cười với anh ta? Mình chỉ là… vợ hợp đồng thôi mà…

Nhưng mà… cái câu ‘ôm ngủ sau khi uống rượu’ là sao?! Ai cho phép ôm?!

Bỗng nhiên, từ phía sau, một cánh tay vòng qua eo cô.

“Buông ra! Tôi đang nghĩ!”

“Nghĩ về anh sao?” – Anh thì thầm.

“Tôi đang nghĩ xem liệu có nên ‘vi phạm hợp đồng’ bằng cách đá chồng ra khỏi giường không.”

“Anh không ngại. Miễn là em kéo anh vào lại sau đó.”

“Đồ mặt dày!”

Lục Hạo Thiên cười nhẹ, vòng tay siết chặt hơn:

“Dù là thật hay hợp đồng, anh không thích em phải nhìn người khác. Em thuộc về anh, được chứ?”

Loading...