TÌNH MỘT ĐÊM NHƯNG SAY CẢ ĐỜI
Tác giả: Mr.Bin
Chương 10: Rượu Là Thật, Ôm Là Thật… Nhưng Lòng Cũng Không Giả
Tối hôm đó, khu resort tổ chức tiệc cocktail ngoài trời, ánh đèn lấp lánh, tiếng nhạc nhẹ nhàng, từng làn gió biển lướt qua mái tóc và váy trắng mỏng của Tô Nhã khiến cô càng thêm nổi bật.
“Anh đi lấy đồ uống đi. Em đứng đây một mình được không?” – Hạo Thiên hỏi.
“Anh đi đi. Tôi không phải con nít ba tuổi.” – Cô gật đầu, mắt vẫn liếc quanh.
Chưa đến ba phút, một anh chàng ngoại quốc lịch lãm đã tiến tới bắt chuyện. Tô Nhã chỉ gật gù đáp xã giao vài câu… nhưng khoé mắt vẫn chú ý đến… ánh nhìn đang dần u ám của ai đó phía xa.
Hừ, ai bảo lúc nãy cười tươi với bạn gái cũ trước mặt tôi.
Khi Hạo Thiên quay lại, cô đã uống cạn ly thứ hai. Còn đang hí hửng định "gáy" thì… chân loạng choạng.
“Ủa… sao đầu quay quay… trời nghiêng rồi… hay tim tôi nghiêng trước?”
Lục Hạo Thiên bước tới, mặt lạnh như băng.
“Em uống cái gì?”
“Uống… nước. Nước… hoa quả, rượu nho gì đấy…” – Cô líu lưỡi, chớp mắt mơ màng nhìn anh.
“Anh đẹp trai quá…”
“Anh biết.” – Anh siết nhẹ eo cô, nhấc bổng lên.
“Say rồi. Về phòng.”
Trong phòng.
Tô Nhã bị đặt nhẹ lên giường, miệng vẫn lảm nhảm:
“Tôi mà thèm ghen hả… Cái cô Khả gì đó... có eo bé lắm… nhưng không có m.ô.n.g như tôi đâu nha…”
Lục Hạo Thiên bật cười, cúi xuống tháo giày cho cô, kéo chăn lên tới ngực.
Cô chợt nắm lấy tay anh, ánh mắt lấp lánh dưới ánh đèn ngủ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-mot-dem-nhung-say-ca/chuong-10-ruou-la-that-om-la-that-nhung-long-cung-khong-gia.html.]
“Anh... nói dối… Anh bảo cưới giả, sao lại tốt với tôi thật? Sao lại hôn tôi như thiệt?... Hả?”
Anh nín lặng.
Tô Nhã kéo tay anh, giọng nhỏ lại:
“Nếu là giả… thì tại sao tôi thấy tim mình đau khi anh cười với người khác?...”
“Tôi say rồi… anh đừng nghe…” – Cô quay mặt đi, rụt rè.
Lục Hạo Thiên không đáp.
Anh chỉ lặng lẽ cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái.
Rồi môi anh trượt dần… đến mũi… rồi đến môi.
Nụ hôn ban đầu dịu dàng, như xoa dịu trái tim mỏng manh… rồi dần sâu hơn, khát khao hơn.
Tô Nhã không chống cự. Tay cô siết nhẹ áo anh, thở gấp từng nhịp.
Cô không biết mình đang mơ hay thật. Nhưng… chẳng muốn dừng lại.
Chiếc chăn mỏng rơi xuống.
Chiếc váy mỏng bị anh cởi nhẹ ra từng lớp.
Làn da cô như phát sáng dưới ánh đèn.
Hơi thở hòa vào nhau. Tim đập dồn dập.
“Nếu sáng mai em giận… anh sẽ nhận. Nhưng đêm nay… để anh yêu em một lần, thật lòng.”
“Anh chỉ được phép… yêu một lần đó…” – Cô nói, nước mắt khẽ rơi dù miệng vẫn mỉm cười.
Đêm ấy… sóng vỗ ngoài biển, còn sóng trong tim thì dội vào nhau dữ dội hơn gấp bội.
Tình một đêm tưởng đã là say...
Nhưng lần này, là say cả đời.