Hôm , Trần Hùng Huy cũng ngã bệnh, và tự cách ly trong phòng, cũng thể thông báo F0 cho xe đến đón cách ly. Nếu báo, truy vết, lộ trốn ngoài, sẽ đuổi học vĩnh viễn. Trần Hùng Huy giường giọng đầy mệt mỏi, với Tăng Thuấn Hy:
- Cậu sang phòng khác ở .
Tăng Thuấn Hy liền đóng cửa , mở cửa sổ cho thoáng bảo:
-Tôi cũng F1 , còn thể .
Đã tránh thì bình tĩnh đối mặt thôi, Tăng Thuấn Hy liền nhắn tin cho Hoàng Diệp:
- Lại thêm 1 tin .
Hoàng Diệp liền call video, quan sát qua căn phòng :
- Cậu F0 ?
Tăng Thuấn Hy thở dài:
- là nữ thần, thông minh thật.
Đại dịch lẽ sẽ ai thoát khỏi, chi bằng chuẩn tâm lý đối mặt. 2 họ ở cạnh thể lo lắng cho . Còn Hoàng Diệp ở 1 , cách ly cẩn thận mà ngã bệnh sẽ ai lo cho.
Hoàng Diệp mua thêm thuốc men và thức ăn gửi trường cho 2 bạn. Đồng thời cũng mua thức ăn và thuốc men dự trữ mang về.
Tăng Thuấn Hy tự tin lắm khi chăm sóc ốm, liên tục tra google cách điều trị. Rút cuộc vẫn chỉ đáp án là ăn uống đủ chất, nghỉ ngơi đầy đủ, cần dùng thuốc gì. Chi bằng tự nghiên cứu cách nấu ăn đủ chất. Từ đầu đại dịch, nhà ăn của trường cũng hạn chế mở, mỗi phòng đều phát bếp ga mini và nồi cơm điện để tự nấu ăn. Đáng lẽ mỗi phòng 8 , nhưng khi dịch bệnh xảy , sinh viên về bớt với gia đình, học online, tránh tình trạng tập trung đông 1 chỗ, thậm chí 1 sinh viên cũng ngoài thuê trọ, chỉ những sinh viên ở tỉnh xa ở nội trú. Có điều, khu nhà của Tăng Thuấn Hy và Trần Hùng Huy mới ca F0, nên nhiều F1 đưa cách ly tập trung. F2 F3 ở cách ly về. Trần Hùng Huy và Tăng Thuấn Hy thuộc diện F2 nên cách ly tại phòng. Trần Hùng Huy trốn ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-hoa-hoi-tu-nu-than-chung-khoan/chap-17-khi-tu-than-de-mat.html.]
Sau khi Trần Hùng Huy chìm giấc ngủ. Thuấn Hy liền gọi cho bố . Có lẽ đại dịch chính là thứ nhắc nhở con nhớ đến tình vô giá:
- Bố .
- Con trai hôm nay ? Nhớ nhà ?
- Bố nhớ cách ly thật . Hết giãn cách con sẽ về.
- Được . Tự dưng gọi dặn dò làm bố lo đấy.
- Bố . Mặc dù bố , nhưng con luôn bố con nối nghiệp gia đình. Đợi 30 tuổi, chùn chân mỏi gối , con sẽ về kế nghiệp. Sau bố cũng thể yên tâm nghỉ hưu, chuyện để con gánh vác.
Bố Tăng Thuấn Hy là Tăng Minh Quân Tăng Thuấn Hy là Đinh Thanh Trúc, luôn mong con trai nối nghiệp . cũng nhất định ngăn cản con trai theo đuổi ước mơ. Có điều, khi Tăng Thuấn Hy theo ngành cảnh sát điều tra cũng gặp nhiều nguy hiểm, ông bà cũng cảm thấy bất an, nên ngoài mặt ngăn cản nhưng cũng ủng hộ. Bỗng nhiên thấy con trai gọi về, còn những câu , dĩ nhiên họ đều cảm thấy con trai đang gặp chuyện.
Thời gian đại dịch bùng nổ, như 1 con quái vật khổng lồ đe dọa thành phố. Chính phủ lệnh cấm dân ngoài. Thực phẩm và thuốc men sẽ cơ quan chức năng đưa đến từng nhà. Ngày nào cũng nhiều chết, bệnh viện quá tải, đoàn xe tang đưa c.h.ế.t thiêu nối hàng dài. Mà chính phủ vẫn điều chế vacxin. Nhiều dân ăn mì trừ phát sợ. Nhiều xuất hiện triệu chứng lo lắng đến mức trầm cảm vì họ ngoài làm ăn, thu nhập nuôi gia đình, chẳng nguồn tài chính dự trữ để trông . những đang chống chọi với bệnh tật mới là tuyệt vọng nhất. Đến ngày thứ 2, đột nhiên bệnh của Trần Hùng Huy trở nặng, thở mệt nhọc, ho khan liên tục, lúc Thuấn Hy mới cảm nhận bản vô dụng, suy cho cùng cũng thoát khỏi cái bóng của bố . Người đầu tiên nghĩ đến vẫn là bố .
Trần Hùng Huy ho khan :
- Không xong , hãy báo lên trường đưa cách ly.
Bây giờ, còn là câu chuyện đuổi học nữa. Mà là câu chuyện sống chết. Tăng Thuấn Hy quyết định call cho bố :
- Bố . Con F0 .
Chỉ nửa tiếng , xe chuyên dụng đến đón Tăng Thuấn Hy và Trần Hùng Huy về bệnh viện riêng của gia đình với chế độ cách ly đặc biệt.