Tình Cũ Của Chồng Cũ Là Chồng Sắp Cưới Tôi?! - CHƯƠNG 5 – CHÚNG TÔI KHÔNG PHẢI GIA ĐÌNH, CHỈ LÀ DRAMA TẬP THỂ

Cập nhật lúc: 2025-06-26 09:33:49
Lượt xem: 204

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi có một điểm yếu. Rất dễ tin lời ngon ngọt.

Nên khi Gia Huy gọi tôi, giọng dịu dàng như quảng cáo nước rửa chén mà bảo:

“Anh biết một chỗ buffet hải sản xịn lắm, dẫn em đi xả stress.”

Tôi đã… gật đầu.

Và đó là khởi đầu cho thảm họa mang tên: hội ngộ tình cũ – tình mới – và một cái hiểu lầm cấp độ vũ trụ.

Tôi ăn mặc chỉnh tề, đánh son nhẹ, lòng nghĩ hôm nay chắc sẽ được ăn tôm càng và quên đi nỗi đau vừa nhìn thấy Minh Khang khoe áo sơ mi Gucci mới trên Instagram.

Nhưng khi tôi bước vào nhà hàng, điều đầu tiên tôi thấy là… Minh Khang đang gắp sushi cho Gia Huy.

Gắp. Sushi. Cho. Gia. Huy.

Tôi đứng hình như wifi bị rớt.

– “Ủa?” tôi hỏi, mắt đảo quanh như tìm camera giấu kín.

Gia Huy đứng dậy:

– “Em tới rồi à? Lâu quá không gặp, ba người mình ăn chung luôn.”

Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Minh Khang thì nhìn tôi, gật đầu đầy tự tin như thể... anh là chủ buổi hẹn này.

– “Anh tình cờ gặp Gia Huy, thấy cậu ấy nói em đang stress, nên… anh đi theo phụ giúp tinh thần.”

Tôi há miệng nhưng không biết nên cười hay nên ném muỗng.

Ba chúng tôi ngồi xuống. Không khí yên lặng y như phim kinh dị đoạn trước khi ma xuất hiện.

Tôi ăn tôm hùm, mắt liếc Gia Huy, rồi lại liếc Minh Khang.

Hai người thì cứ… nói chuyện với nhau như một cặp già vừa tái hợp sau 10 năm xa cách.

– “Vẫn còn đeo cái vòng tay da đó hả?” Minh Khang hỏi Gia Huy.

– “Ừ, quen rồi,” Gia Huy đáp, giọng nhẹ tênh. “Dù có người dỗi vì nó.”

Tôi: Tôi là người đó phải không?

Lúc tôi đang cân nhắc có nên giả vờ đau bụng để trốn, thì một chị phục vụ bước tới, tay cầm bill và mỉm cười:

– “Gia đình mình có cần set menu cho bé nhỏ không ạ?”

Ba chúng tôi đồng loạt ngẩng lên:

– “Bé… nhỏ?”

Chị ấy cười càng tươi hơn:

– “Dạ, gia đình hai cha – một mẹ đang rất thịnh hành mà. Bên em có thực đơn dành riêng cho trẻ nhỏ kèm sữa hạnh nhân hữu cơ.”

Tôi: “…”

Minh Khang ho khan:

– “À không… Chúng tôi không phải…”

– “Đúng rồi, khẩu vị hơi lạ nhưng hợp lý,” Gia Huy nói chen vô, ánh mắt không che giấu sự… thích thú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-cu-cua-chong-cu-la-chong-sap-cuoi-toi/chuong-5-chung-toi-khong-phai-gia-dinh-chi-la-drama-tap-the.html.]

Tôi quay sang nhìn hai tên trời đánh đó:

– “Hai anh… vui không?”

Minh Khang chớp mắt:

– “Vui mà. Lâu rồi không có người tưởng anh là… gia đình.”

Tôi muốn úp cái nồi lẩu đầu tôm vào mặt mình cho tỉnh.

Bữa ăn tiếp diễn với những tình tiết mà nếu đem viết kịch bản phim, chắc đạo diễn cũng từ chối vì “phi lý quá”.

Tôi lỡ tay làm rơi khăn giấy, cúi xuống nhặt thì thấy Minh Khang với tay đỡ giùm.

Ngẩng lên, lại thấy Gia Huy cầm ly nước đặt trước mặt tôi, nói:

– “Em dễ sặc khi ăn cay, anh nhớ mà.”

Tôi: “Trời ơi, ai kêu nhớ?!”

Đỉnh điểm là khi có một gia đình thật sự bước ngang bàn chúng tôi.

Cô bé con của họ nhìn sang, chỉ tay:

– “Ba ơi, sao nhà kia có hai ba vậy?”

Người bố ngượng ngùng kéo con đi.

Người mẹ thì cười hề hề nhìn tôi:

– “Chị giỏi thật đó. Một mình cân hai. Cố lên!”

Tôi chống nạnh, mặt đỏ như gấc chín.

Cuối bữa, khi tôi quyết định đứng dậy dứt khoát rời đi, thì Minh Khang gọi:

– “Linh, chờ đã. Anh…”

– “Tôi không muốn làm mẹ kế của ai hết, cũng không muốn đóng vai vợ quốc dân trong tiểu thuyết lỗi thời nào đâu!”

Gia Huy rướn người:

– “Anh chỉ muốn biết… em có đang thật sự vui không?”

Tôi nhìn hai gương mặt từng khiến tôi phát điên vì nhớ, rồi phát mệt vì drama.

Tôi hít sâu:

– “Tôi vui nhất khi ăn một mình, không bị ai hỏi tôi ăn có cay không, hay gắp sushi cho người khác trước mặt tôi!”

Tôi quay gót bước đi, bỏ lại hai người đàn ông đang… nhìn nhau.

Rồi tôi ngoái lại, thòng một câu cuối:

– “À mà nè, hai anh có muốn quay lại với nhau thì đi đăng ký đi, tôi sẽ gửi hoa. Nhưng nhớ né tên tôi ra giùm.”

Cuối nhật ký hôm nay:

“Đi ăn một bữa, người ta tưởng tôi nuôi hai ông chồng.

Tôi đâu ngờ chia tay rồi… tình cũ của chồng cũ lại là bạn trai tôi.

Còn chồng cũ thì lại muốn làm… ba kế của chính mình.”

Loading...