Tình Cũ Của Chồng Cũ Là Chồng Sắp Cưới Tôi?! - CHƯƠNG 2 – BỮA CƠM RA MẮT CÓ BA NGƯỜI TỪNG NGỦ VỚI NHAU?!

Cập nhật lúc: 2025-06-26 09:28:22
Lượt xem: 359

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau buổi xem mắt đầy thông tin gây chấn động, tôi tưởng sẽ không còn cú twist nào nữa.

Tôi lầm.

Ba ngày sau, Gia Huy – bạn trai cũ của chồng cũ tôi – và cũng là người đang tán tỉnh tôi, hồn nhiên mời tôi về… ra mắt mẹ anh.

Tôi bảo:

– “Nhanh quá đó anh trai. Em mới chỉ tiêu hóa được 70% sự thật là anh từng hôn chồng cũ em.”

Gia Huy cười:

– “Không sao, em cứ đến. Mẹ anh biết hết rồi.”

Tôi rùng mình.

Chiều thứ Bảy, tôi diện đầm dài, tóc buộc nửa, xịt nhẹ mùi nước hoa hoa nhài cho thanh lịch. Bước vào căn biệt thự nhà Gia Huy, tôi suýt nữa ngất.

Mẹ anh – bà Lệ – chính là người từng mắng tôi tơi tả ở một buổi tiệc cưới năm nào vì “mặc váy ren quá lố.” Lúc ấy tôi còn tưởng bà là... mẹ của cô dâu, không ngờ lại là mẹ của… bạn trai tương lai?

Bà Lệ nhìn thấy tôi, sững lại đúng ba giây, sau đó cười toe:

– “Ủa con Linh? Con còn sống à? À nhầm… dạo này khỏe không con?”

Tôi cố nuốt trôi cục nghẹn.

Gia Huy đỡ ghế cho tôi, vui vẻ mời ngồi. Trước mặt là mâm cơm nghiêm túc: canh chua, cá kho, trứng chiên, không có gì nguy hiểm.

Tôi đang tính yên ổn ăn xong rồi chuồn thì… “ting tong”, chuông cửa vang lên.

Gia Huy vui vẻ đứng dậy:

– “À, anh mời thêm người tới ăn cho vui.”

Cửa mở. Tôi quay đầu.

Người bước vào là… Trần Minh Khang.

Chồng. Cũ. Của. Tôi.

Và – cũng là tình cũ. Của. Người đang mời tôi ra mắt.

Tôi c.h.ế.t trân.

Minh Khang cũng vậy. Vừa nhìn thấy tôi, anh ta lắp bắp:

– “Ủa… Linh?”

Gia Huy vô tư giới thiệu:

– “Em Linh đó. Anh còn nhớ đúng không? Còn đây là Minh Khang, anh mời đến ăn cơm chung, cho thân tình.”

Tôi muốn đứng dậy đập đầu vào chén cá kho.

Bữa cơm bắt đầu bằng sự im lặng dài 5 phút. Bà Lệ gắp cho tôi miếng trứng, cười thân thiện:

– “Linh à, hôm nay con ăn đi nha. Miếng này mẹ chiên bằng dầu hạt cải organic đó.”

Tôi vừa gắp vừa cười méo xệch.

Minh Khang ngồi đối diện, ánh mắt cứ như đang điều tra: “Bữa nay mặc váy của ai vậy?” – trong khi Gia Huy vẫn vô tư gắp đồ ăn cho cả hai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tinh-cu-cua-chong-cu-la-chong-sap-cuoi-toi/chuong-2-bua-com-ra-mat-co-ba-nguoi-tung-ngu-voi-nhau.html.]

Đến giữa bữa, Minh Khang chịu không nổi nữa, đặt đũa xuống:

– “Linh. Em thật sự… hẹn hò với Gia Huy à?”

Tôi gật gật, không muốn nói nhiều. Chỉ ăn.

Anh ta nhìn Gia Huy, giọng khó tin:

– “Mày… MÀY là thằng rủ tao đi xem phim tình cảm rồi khóc trước tao đúng không?”

Gia Huy nhấp ngụm nước:

– “Chính xác. Bộ ‘Ngọn Gió Ngược Chiều’. Tụi mình chia tay sau phim đó. Vì anh bảo ‘tình yêu thật chỉ có trong phim’. Anh còn nhớ không?”

Minh Khang gào lên:

– “Mày là đồ phản bội!”

– “Ủa? Chia tay rồi thì ai phản bội ai?”

Tôi ngồi giữa hai người đàn ông từng là người yêu cũ của nhau và đều từng là người yêu của tôi, tự hỏi không biết mình đang ở trong phim Hàn hay tấu hài sân khấu Trấn Thành.

Bữa cơm kết thúc bằng một cuộc chiến… bằng ánh mắt.

Gia Huy đòi đưa tôi về. Minh Khang giành lại chìa khóa xe.

Tôi rít lên:

– “CẢ HAI Ở YÊN ĐÓ CHO TÔI!”

Cả hai ngừng lại.

Tôi thở ra:

– “Em tự bắt grab về. Mấy anh rảnh thì ở lại… ôn kỷ niệm cũ.”

Tôi quay đi, sải bước như nữ chính drama xứ Hàn, dẫu đằng sau… tôi suýt trượt té vì con ch.ó nhà Gia Huy.

Tối đó, tôi ngồi viết nhật ký (dạng voice memo cho khỏi mỏi tay), nói vào điện thoại:

– “Ngày hôm nay tôi đã dự một bữa cơm với người yêu mới, chồng cũ và mẹ chồng hụt. Tình huống duy nhất còn thiếu là… người yêu mới đính hôn với mẹ chồng cũ.”

Con mèo Tofu nhìn tôi từ trên nóc tủ, mắt lim dim kiểu:

“Tao đã nói mày đừng yêu lại.”

Tôi thở dài:

– “Nhưng nó đẹp trai lắm Tofu à.”

Tofu: “Meoooo.”

Cuối nhật ký ngày thứ ba kể từ buổi xem mắt.

Tình hình: tôi đang bị tình cũ của tình cũ muốn “đặt cọc lại”

Và chồng cũ… hình như bắt đầu thấy ghen.

Drama mới sắp tới.

Tôi vẫn chưa biết là vui hay mệt.

Loading...