Tìm lại được tình yêu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-09-04 08:51:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi về nhà kể chuyện cho bố.

Bố bảo bớt xem tiểu thuyết và tivi , đừng gió thành bão:

"Chú Quý con cũng dễ dàng gì, thím Quế Phân của con ngày nào cũng đánh mạt chược về nhà, con gái ông đang học đại học ở ngoài, bình thường ở nhà chỉ một ông ."

"Ông cũng , con xem ông một mổ lợn làm gì? Ăn hết ? Muốn thì sang nhà cắt mấy cân là ?"

"Không ông ướp thịt , một con lợn chắc ông một làm hết. Về nhà , mai bố sang nhà ông xem, hỏi xem ông cần giúp ."

Ở quê , khi mổ lợn Tết, một phần sẽ ăn tươi, phần còn ăn hết sẽ ướp thành thịt muối, lạp xưởng.

Phải xào muối với hoa tiêu và gia vị cho thơm, xoa đều lên thịt, đó xếp gọn gàng chum.

Cả quá trình khá phức tạp.

Nhà và bà nội Tần làm, bố nghĩ sẽ sang giúp chú Quý một tay.

Cùng một làng, giúp đỡ cũng là lẽ thường.

nhớ hình ảnh chú Quý cầm d.a.o dính đầy m.á.u đêm qua thì cảm giác rợn tóc gáy:

"Đi thì bố tự , đừng rủ con!"

"Hôm nay con đuổi lợn hai tiếng đồng hồ, mệt c.h.ế.t ."

Bố ý sai vặt : "Vậy thì mai con ở nhà nghỉ ngơi , bố tự ."

Sáng hôm , ngủ đến tận mặt trời lên cao.

Mẹ và bà nội Tần xử lý xong thịt, trong nồi đang nấu món canh lòng lợn thập cẩm với tiết lợn, đậu phụ, thịt lợn, và một chậu lớn thịt kho tàu.

Tôi gạt bát cơm, tiện miệng hỏi : "Mẹ ơi, bố ạ?"

Mẹ : "Ăn cơm trưa xong thì cầm chai rượu, bảo sang nhà chú Lý Quý chơi, chắc đến tối mới về."

"Kệ ông , con cứ ăn !"

"Ăn nhiều , lợn bà nội con nuôi, ngon lắm đấy!"

Tôi cắn một miếng thịt kho tàu, đúng là lợn bản địa nuôi bằng ngũ cốc, hương vị khác hẳn.

Ăn no nê, chợt nhớ đến Thẩm Dật Quân nên hỏi : "Mẹ ơi, còn nhớ kỳ nghỉ hè khi con nghiệp cấp ba, con ngã đập đầu nhập viện ạ?"

"Con quên chuyện quan trọng nào nào ạ?"

Mẹ : "Không , quan trọng nhất của con chẳng , bố con, với bà nội con ?"

Mẹ lý quá, tài nào phản bác .

Tôi dùng điện thoại thêm WeChat của Thẩm Dật Quân, bên chẳng mấy chốc đồng ý.

Tôi mới : 【Chào đội trưởng Thẩm, là Tần Diệu Diệu.】

Câu tiếp theo hiện một dấu chấm than thật lớn:

【!】

【Bạn là bạn bè của đối phương...】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tim-lai-duoc-tinh-yeu/chuong-4.html.]

Thật ngờ, thế giới thật kỳ diệu!

Lần đầu tiên lòng một ngay từ cái đầu tiên, câu thứ hai xóa bạn bè !

Đáng lẽ câu đầu tiên nên là: Anh trai ơi, hẹn hò ?

Nói thật, thất tình , đau khổ quá mất!

Buổi chiều, mấy đứa bạn hỏi câu cá ở bờ sông .

Tôi nghĩ việc gì làm nên đồng ý .

Nói là câu cá nhưng cũng câu cá tử tế gì, mùa đông thì làm gì cá ở suối nhỏ? Chỉ là để g.i.ế.c thời gian thôi.

Mấy đứa cầm ghế nhỏ, dùng cần tre buộc dây câu, kiếm ít mồi câu cứ thế câu.

Câu thì tùy. Nếu câu thì cũng bé tí tẹo, ăn, cho gà cho vịt ăn thôi.

Tôi cầm cần câu, tắm nắng gặm quýt đường và mía mà mấy đứa bạn "cống nạp".

Nhìn qua suối, thấy khu rừng nhỏ mà Lý Quý Thúc chui đêm qua.

Từ xa, thấy hình như con ch.ó Đại Hoàng mới nuôi của nhà đang sức đào bới cái gì đó.

Một đứa bạn hỏi: "Chị ơi, chó ngốc nhà chị đào gì ?"

Khu rừng nhỏ đó ngay cạnh bờ suối, rác rưởi trôi từ thượng nguồn xuống thường mắc đó, đôi khi cũng vài bộ xương động vật sử dụng.

Tôi tiện miệng trả lời: "Chắc đào rác chứ gì?"

Rồi thấy con ch.ó ngốc nhà ngậm một thứ gì đó trong miệng về phía chúng .

Từ nhỏ mắt tinh, thức khuya cũng cận thị.

Vừa nhận cái thứ mà con ch.ó nhà đang ngậm trong miệng, mà giống một bàn tay đến thế?

Tôi tự hỏi, khi nào vứt ma-nơ-canh nhựa ở bờ sông con ch.ó nhà cắn đứt .

Tôi đến gần xem, trời ạ, đó nào tay giả, rõ ràng là tay thật!

Mấy đứa em hôm qua cùng bắt lợn, hôm nay cùng câu cá, ánh mắt đều lộ vẻ ngây thơ ngờ nghệch:

"Chị ơi! Chó nhà chị đào mả lên ?"

Tôi cũng giật , lập tức xông lên định giật miếng mồi khỏi miệng chó.

Phản ứng đầu tiên của sợ hãi, mà là con ch.ó ngốc nhà gây họa lớn .

"Đại Hoàng! Miệng mày ngậm cái gì đấy? Mau nhả , thấy ?"

"Mày đừng ép tao đánh mày!"

Nghĩ , hình như gì đó đúng?

Thời , hỏa táng, thổ táng nữa?

Đại Hoàng đào mả lên, mà là đào xác chôn !

"Trời ơi! Giết !"

Loading...