Do Thẩm Dật Quân đào hố mấy mà chịu lấp, đành liên hệ với bạn hồi cấp ba. Sau nhiều dò hỏi, cuối cùng cũng làm rõ sự thật.
Ký ức mất dần trở nên rõ ràng trong đầu .
Hóa ngày xưa, hồi chúng còn học, Thẩm Dật Quân là hot boy của trường bên cạnh, còn là chị đại của đội điền kinh trường .
Có một hai trường đấu bóng rổ, ưng ý Thẩm Dật Quân, vì sức theo đuổi một cách điên cuồng.
Người khác theo đuổi con trai thì thư tình, bữa sáng, " yêu ơi!".
Tôi theo đuổi con trai thì: "Có đó ? Ngủ ? Chạy bộ !"
Đương nhiên là Thẩm Dật Quân từ chối .
bỏ cuộc, bỏ cuộc một chút nào.
Mỗi sáng sáu giờ, đến ký túc xá của gọi dậy chạy bộ.
Nói với rằng sinh mệnh ở vận động, đồng ý lời theo đuổi của một ngày thì sẽ ngủ nướng một ngày.
Thậm chí còn lan truyền một câu nổi tiếng cho đến tận bây giờ:
"Tuy thích em, nhưng ít nhất khi chúng cùng chạy bộ, trái tim là vì em mà đập!"
Vì cách theo đuổi của quá tích cực và lạc quan, giáo viên đội điền kinh của chúng đều cảm thấy cần thiết đả kích hành vi lành mạnh của .
Huấn luyện viên đội bóng rổ của họ còn bảo Thẩm Dật Quân, nếu chịu nổi thì cứ đồng ý với .
Thẩm Dật Quân hổ là đàn ông mà để mắt tới, một xương cốt kiêu hãnh, cứng đầu chịu khó cùng dậy chạy bộ lúc sáu giờ sáng suốt một học kỳ, mà vẫn đồng ý với !
Ngay khi tưởng sẽ bao giờ thành công thì Thẩm Dật Quân đồng ý với kỳ thi đại học một tháng.
Anh thực cũng thích , chỉ là sớm vì sợ cả thèm chóng chán, trân trọng.
Thà cuối cùng bỏ rơi thảm hại, chi bằng cùng chạy bộ buổi sáng, cũng coi như một quãng thời gian ngọt ngào.
08
Ôi, đồ ngốc , sớm hơn?
Chúng hẹn ước, đợi thi đại học xong sẽ công khai, dù yêu xa cũng chia tay, nghiệp sẽ kết hôn...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tim-lai-duoc-tinh-yeu/chuong-12.html.]
Nói chung là hứa hẹn nhiều, yêu đương ngày nào mà lời hứa định đến kiếp .
Kết quả là, khi thi đại học xong, chạy gặp thì "rầm" một cái, ngã đập đầu.
Cũng hẳn là đập hỏng, chỉ là nhớ tất cả , riêng thì quên béng mất.
Bố đưa bệnh viện thần kinh ở tỉnh ngoài, nhờ bác sĩ chuyên khoa thẩm quyền chữa cho hai tháng, thấy vấn đề gì thì cho học.
Lúc ngã, điện thoại thì xe cán, đến trường thì đổi sim mới, cộng thêm và Thẩm Dật Quân yêu đương bí mật, ai , nên bao nhiêu năm qua cũng ai nhắc đến mặt .
Khiến nhớ gì, lúc gặp ở làng còn tưởng là đầu gặp mặt.
Nghĩ đến Thẩm Dật Quân, khi thi đại học xong, hớn hở công khai với , kết quả phát hiện mất tích, điện thoại cũng mất liên lạc.
Hơn nữa một khi mất liên lạc mất liên lạc suốt mười năm, liền đau lòng bật ! Vì lập tức chạy đến chặn đường tan làm của Thẩm Dật Quân:
"Quân Nhi ! Em với quá!"
"Em cũng cố ý quên , cho em một cơ hội nữa , em nhất định sẽ bao giờ quên nữa."
"Em sẽ xăm tên , cả điện thoại của lên tay em!"
Thẩm Dật Quân liếc , khuôn mặt lạnh lùng thờ ơ lộ một chút kiêu ngạo: "Em nhớ thì ?"
"Mười năm , em tưởng còn thích em ?"
Không sợ từ chối, chỉ sợ còn thèm đếm xỉa đến .
Tôi vội vàng : "Anh thích em cũng , em lòng ngay từ cái đầu tiên là ."
"Anh nghĩ xem, em còn quên cả , mà vẫn lòng ngay từ cái đầu tiên, điều đó chứng tỏ dù bao nhiêu năm trôi qua, dù chúng quen , vẫn là duy nhất em thích!"
"Hu hu hu, em thật sự, em vô cùng yêu !"
"Hay là sáu giờ sáng mai chúng cùng dậy chạy bộ nhé, chúng ôn quãng thời gian thanh xuân tươi mười năm ."
Thẩm Dật Quân nãy còn tỏ vẻ chống đối, lập tức đồng ý:
"Vậy thì thôi ..."
"Bây giờ còn như xưa nữa, sáu giờ sáng mỗi ngày dậy chạy bộ, thật sự sẽ chịu nổi ..."