Cho một cơ hội là đủ .
nếu Phó Yến An tự tìm đường chết, cô cũng thể ngăn cản.
Dưới lầu công ty.
Bạch Cảnh trong xe, chằm chằm về phía cổng công ty, thấy Phó Yến
An thất thần bước từ bên trong, hề bất ngờ, chỉ khẽ khịt mũi.
“Đồ phế vật.”
Nhìn Phó Yến An là kết quả gì, nhưng vẫn thể sống sót bước , cũng coi như còn chút bản lĩnh.
Cho đến khi Phó Yến An đường bắt taxi rời , Bạch Cảnh sâu tòa nhà, đó cũng lái xe rời .
Phó Yến An suốt đường đều trầm mặc ít , thần sắc mơ hồ. Về đến khách sạn, thang máy lên lầu, khỏi thang máy trợ lý đột nhiên xuất hiện túm lấy cánh tay.
“Phó tổng, ? Không là chiều họp , bây giờ tối , đối tác đợi suốt ba tiếng đồng hồ mà vẫn xuất hiện. Tôi gọi điện thoại nổ máy , mau chóng liên hệ với đối tác, giải thích rõ ràng với họ .”
Phó Yến An với ánh mắt trầm tĩnh, thiếu kiên nhẫn hất tay , đến cửa phòng, lấy thẻ phòng quẹt mở cửa, sải bước , xuống ghế sofa, cầm một chai nước khoáng vặn nắp, ừng ực uống hết.
Trợ lý chút hiểu làm , vội vàng đuổi theo , thấy tâm trạng u ám, kìm hỏi: “Anh làm ?”
Ánh mắt Phó Yến An u ám, khóe môi nở một nụ tự giễu.
“Cô cần nữa.”
“…Ai cần ?”
Trợ lý ngơ ngác. Anh từng Phó Yến An thích cô gái nào cả?
Trước khi đến đây vẫn , đến nước đổi tính tình đến ?
Phó Yến An để ý đến , chỉ lấy ví từ túi, mở .
Sau đó, chỉ thấy bên trong kẹp một bức ảnh chụp chung của và Thịnh Nam Âm.
Đó cũng là bức ảnh chụp chung duy nhất của họ.
Trong ảnh, thần sắc lạnh lùng, Thịnh Nam Âm khoác tay , rạng rỡ và quyến rũ. Lúc đó cô vẫn thoát khỏi vẻ ngây thơ, đôi mắt cũng sáng long lanh.
Đó chính là ảnh cưới của họ.
Phó Yến An chằm chằm cô gái trong ảnh, ánh mắt đầy mê luyến và dịu dàng, ngón tay khẽ vuốt ve bức ảnh, thể hết sự hối hận.
Trước đây coi Thịnh Nam Âm như cỏ rác, giờ đây cô là mà hối hận cả đời cũng thể .
“Phó tổng!”
Trợ lý sốt ruột, nhắc nhở: “Nếu liên hệ với đối tác nữa, hợp tác của chúng sẽ đổ bể!”
Bây giờ là lúc yêu đương mù quáng ?
Phó Yến An lạnh lùng liếc , cất ảnh : “Anh đúng.”
“Nếu hợp tác thất bại, Phó thị sẽ thể thành lập chi nhánh ở nước Y nữa.”
Mắt trợ lý sáng lên, khỏi chút vui mừng, tưởng rằng hiểu :
đó một câu của đàn ông khiến cạn lời.
“Như thì thể theo đuổi cô nữa.”
Nghĩ đến đây, ánh mắt Phó Yến An lập tức trở nên kiên định, thậm chí cần trợ lý khuyên thêm, lập tức rút điện thoại tìm điện thoại của đối tác và gọi .
Anh thể dễ dàng từ bỏ như , theo đuổi cô, điều kiện tiên quyết là vững ở nước .
Anh thể để Thịnh Nam Âm coi thường !
,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tieu-to-tong-vua-ngau-vua-xinh-bui-tong-ngay-dem-nho-nhung-thinh-nam-am-bui-triet-pho-yen-an/chuong-395-qua-nhien-truoc-loi-ich-ke-thu-cung-co-the-hoa-giai-thu-han-thanh-ban-be.html.]
Mấy ngày đó, Phó Yến An đến NY nữa. Thịnh Nam Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng Phó Yến An thông suốt.
Cho đến ngày hôm đó, cô vẫn đến công ty như thường lệ. Vừa đẩy cửa phòng họp , thấy đàn ông mặc vest đối diện, cô cạn lời.
Người đến chính là Phó Yến An.
“Sao là nữa?”
Thịnh Nam Âm nhíu mày, đến vị trí đối diện , kéo ghế xuống. Cô khỏi chút thắc mắc: “Anh bằng cách nào?”
Bạch Hành là cử canh gác gần công ty, thấy Phó Yến
An xuất hiện là b.ắ.n c.h.ế.t tại chỗ ?
Trợ lý Trần Quả Quả bên cạnh khẽ ho một tiếng, giải thích: “Tổng giám đốc Mộ, vị chính là tổng giám đốc của tập đoàn Phó thị. Anh sẽ thế chức vụ của Jason để tiếp tục đàm phán hợp tác với chúng .”
Phó Yến An cô khẽ : “Em thật sự nghĩ vẫn là
Phó Yến An dễ nắm thóp như ?”
“A Âm, con ai cũng sẽ trưởng thành, cũng . Bây giờ là mà một tổ chức xã hội đen như Bạch Trạc Trì thể ngăn cản .”
Anh đẩy tập tài liệu đặt mặt về phía Thịnh Nam Âm: “Em bản hợp đồng ? Tôi giúp em giành . Ký .”
Thịnh Nam Âm ngạc nhiên, cầm hợp đồng lên lật xem. Không ngờ đó thật sự là bản hợp đồng mà cô !
“Anh… làm cách nào ?”
Rõ ràng cô xé toạc mặt với đám vương công quý tộc ở nước Y, còn đắc tội nặng với gia tộc Ước Mạc. Theo lý mà , đám nên đồng lòng căm thù và nhắm cô mới đúng, thể tiếp tục hợp tác với cô?
Phó Yến An tay giúp cô giải quyết rắc rối lớn nhất mắt.
Cô vẫn luôn cẩn thận đề phòng đám âm thầm trả thù.
Phó Yến An , liếc trợ lý đang bên cạnh cô: “Muốn ?”
Thịnh Nam Âm khẽ nhíu mày, hiểu ý , đầu với Trần Quả Quả:
“Em ngoài . Tôi và Phó tổng chuyện riêng.”
Trần Quả Quả do dự một chút, vẫn gật đầu đồng ý, dậy rời khỏi phòng họp.
Sau khi cửa phòng họp đóng , Thịnh Nam Âm mới ngẩng đầu
Phó Yến An: “Bây giờ thể chứ?”
Phó Yến An khỏi , đầu ngón tay khẽ gõ mặt bàn: “Đương nhiên .”
“Lý do đơn giản. Tôi về tình cảnh khó khăn hiện tại của em, và thực hiện một thỏa thuận quân tử với họ. Chỉ cần họ thể bỏ qua NY và truy cứu chuyện đây,
40% lợi nhuận ròng của chi nhánh Phó thị ở nước Y sẽ thuộc về họ.”
“A Âm, vì chuyện của em, cắt giảm ít lợi nhuận. Sau việc kinh doanh ở nước Y, gần như kiếm một xu nào.”
“Em nên cảm ơn thế nào đây?”
Ánh mắt Thịnh Nam Âm đầy nghi ngờ: “Anh lòng như ?”Thật cô tin lắm. Phó Yến An là coi trọng lợi ích nhất, thật sự sẽ vì cô mà từ bỏ lợi ích lớn như ?
Phó Yến An thu nụ , nghiêm túc cô: "Anh thật sự nhận lầm , cũng bù đắp cho em. Lợi ích đối với đáng là gì. Anh thể kiếm ít tiền hơn, nhưng thể trơ mắt em khác bắt nạt, gây khó dễ."
Thịnh Nam Âm tránh về chuyện đó, chỉ hỏi: "Ước chừng bên đó thái độ thế nào? Anh cũng vui vẻ chấp nhận ?"
"Sao thể?"
Phó Yến An chút bất lực: "Em khiến tuyệt tự tuyệt tôn, làm thể đồng ý hóa giải hiềm khích? Mặc dù đồng ý, nhưng tộc nhân của đồng ý. Dù thì như , lợi ích mắt càng quan trọng hơn."
Thì là .
Quả nhiên lợi ích, kẻ thù cũng thể hóa giải ân oán thành bạn bè.
Thịnh Nam Âm nữa, cúi đầu cẩn thận lật xem tài liệu, xem
Phó Yến An giở trò gì trong hợp đồng .