Thịnh Nam Âm một khoảnh khắc cạn lời, đây là cái mạch não kỳ quái gì ?
Gả cho Bạch Trạc Trì và gả cho Bạch Cảnh, thể giống ?
"Sao gì?"
"Anh gì?" Thịnh Nam Âm gần như cạn lời , ánh mắt chế giễu, "Anh yêu , tại gả cho ? Anh nghĩ chỉ vì cái danh phu nhân Bạch ?"
Thật là quá buồn !
Cô đường đường là tiểu thư nhà họ Thịnh, thiếu đàn ông, cũng đến mức gả chồng đến .
Bạch Cảnh cô đầy suy tư, dường như đang suy nghĩ điều gì đó khiến thể đoán suy nghĩ trong lòng .
Thực khinh thường những phụ nữ luôn miệng yêu, theo đó là hành vi cực kỳ ngu ngốc.
Yêu yêu, quan trọng đến ?
Trên đời chỉ tình yêu, còn nhiều điều thú vị hơn, ví dụ như quyền lực, ví dụ như cảm giác kiểm soát thứ.
Và tình ...
Ánh mắt Bạch Cảnh tối sầm một thoáng, nhớ đến một cố nhân khuất, nhàn nhạt : "A Trì thể cưới cô. Anh là thừa kế duy nhất của nhà họ Bạch, vợ tương lai của ít nhất môn đăng hộ đối với gia đình , là một cô gái trong sạch, chứ cô."
Những lời đó hết, nhưng Thịnh Nam Âm cũng thể đoán ý của , đó là loại phụ nữ ly hôn như cô.
Trong mắt Thịnh Nam Âm lóe lên một tia châm biếm, mặc dù đàn ông mặt hề lộ bất kỳ thái độ khinh miệt coi thường nào, nhưng cô thể cảm nhận Bạch Cảnh coi thường cô từ lời và thái độ của .
Bạch Cảnh thích cô, cô cũng thích đàn ông quyền lực làm mờ mắt .
"Vậy mà vẫn cưới ?"
"Đây là điều cô ?"
Bạch Cảnh lạnh, đặt chân xuống đất, khoanh tay ngực, lười biếng tựa lưng ghế, dáng vẻ của một bề .
"Chúng chỉ là lợi ích cần thiết. Cô giúp cứu A Trì, cưới cô về nhà làm phu nhân Bạch. Cô gả cho , ngoài việc thể tình yêu của , thể con, những thứ khác cô gì cũng thể cho cô. Điều còn hơn nhiều so với việc gả cho một kẻ vô dụng như Phó Yến An."
Ánh mắt Thịnh Nam Âm ngưng , khẽ mỉm , thực Bạch Cảnh sai, chỉ cần gả cho đàn ông , cô thể mượn quyền thế và tài nguyên của để chơi đùa Phó Yến An như một con chó.
"Quả thật, Bạch Trạc Trì gọi là thím ?"
Bạch Cảnh cau mày giãn , : " , bạn gái biến thành thím, cô Thịnh thấy thú vị ?"
Thịnh Nam Âm định gì đó thì cửa phòng "ầm" một tiếng đá tung, chỉ thấy một bóng cao lớn, thẳng tắp xông . Cô ngẩn , ngẩng đầu lên, thấy Bùi Triệt với khuôn mặt đen sạm, hai tay nắm chặt cổ áo Bạch Cảnh, giống như một con thú hoang đang bên bờ vực sụp đổ, tỏa khí tức hủy diệt đáng sợ!
"Người phụ nữ của mà cũng dám động ?"
"Không động! Buông Phó Thị trưởng Bạch !"
Hai vệ sĩ vội vàng xông , rút s.ú.n.g , chĩa nòng s.ú.n.g đen ngòm đàn ông đang nổi giận.
"Mau buông Phó Thị trưởng Bạch , nếu sẽ nổ súng!"
Đối mặt với lời đe dọa của vệ sĩ, Bùi Triệt dường như làm ngơ. Đôi mắt đào hoa đa tình của trở nên sắc bén, khóa chặt khuôn mặt bình thản của Bạch Cảnh. Trong lòng dâng lên ham hủy diệt, bàn tay to lớn đột nhiên siết chặt cổ đàn ông, ngừng thắt .
"Khụ..."
Bạch Cảnh cuối cùng cũng còn bình tĩnh nữa. Anh dùng hết sức đẩy mạnh đàn ông đang giận dữ , loạng choạng dậy, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi.
"Anh điên ?!"
Anh ngờ Bùi Triệt dám bóp cổ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tieu-to-tong-vua-ngau-vua-xinh-bui-tong-ngay-dem-nho-nhung-thinh-nam-am-bui-triet-pho-yen-an/chuong-247-ai-cho-phep-anh-vi-toi-ma-giao-dich-voi-anh-ta.html.]
Bạch Cảnh tức đến nghiến răng nghiến lợi, nghiến răng : "Anh đúng là một con ch.ó điên, gặp ai cũng cắn!"
Khóe môi Bùi Triệt cong lên một nụ châm biếm, ánh mắt hề chút ấm áp nào, "Bây giờ mới ?"
"Biết điên thì còn mau cút . Ai cho cái gan dám trêu chọc phụ nữ của !?"
Giọng của đàn ông trầm thấp, lạnh lẽo, toát sự lạnh lẽo đến rợn .
Bạch Cảnh gần như tức , "Tôi ngờ Bùi Triệt điểm yếu, Tổng giám đốc Bùi kiêu ngạo ngông cuồng, mà là một kẻ si tình, khao khát tình yêu của một phụ nữ ?"
Vừa dứt lời, ánh mắt rơi xuống Thịnh Nam Âm, khẽ một tiếng, "Cô Thịnh, phát hiện cô còn thú vị hơn tưởng nhiều. Lần thật lòng, hy vọng cô thể cân nhắc đề nghị của , gả cho , làm phu nhân Bạch."
"Bạch Cảnh, c.h.ế.t ?"
Bùi Triệt tức giận đến mức khóe mắt đỏ, hai nắm đ.ấ.m siết chặt, gân xanh mu bàn tay nổi lên.
Đối với , Bạch Cảnh đây là sự khiêu khích trần trụi!
Thịnh Nam Âm lạnh lùng liếc Bạch Cảnh, thèm Bùi Triệt, vén chăn xuống giường, vén mái tóc dài lòa xòa trán tai, mày mắt lạnh lùng, nhàn nhạt : "Đi thôi, đến phòng chăm sóc đặc biệt ?"
Bạch Cảnh sững sờ một chút, mặt nở nụ chiến thắng, bước tới, đưa tay ôm lấy vai cô: "Tôi mà, cô sẽ đưa quyết định đúng đắn nhất."
Nghe đến đây, Bùi Triệt còn gì mà hiểu, sợi dây căng thẳng trong lòng đứt đoạn. Anh mắt đỏ hoe định xông tới, nhưng vệ sĩ của Bạch Cảnh chặn , một trong đó thậm chí còn chĩa s.ú.n.g thái dương .
"Thịnh Nam Âm!"
Thịnh Nam Âm dừng bước, đầu đàn ông đang tức giận một cách thờ ơ, tim cô khẽ run lên. Cô bao giờ thấy Bùi Triệt tức giận đến .
vì sự an của Bùi Triệt, cô thể và cũng phép bộc lộ một chút cảm xúc thật nào.
"Tôi quen ."
Sau đó cô Bạch Cảnh bên cạnh, thấy đang với vẻ mặt nửa nửa , cô bình thản : "Để ."
Bạch Cảnh nhướng mày, giả vờ ngạc nhiên: " g.i.ế.c ."
Cô Bạch Cảnh là một kẻ mặt hổ, ý . Khó khăn lắm mới cơ hội, làm thể dễ dàng bỏ qua cho Bùi Triệt như !
Người đàn ông , thật đáng ghét!
Thịnh Nam Âm khẽ cau mày, "Đây là c.h.ế.t ?"
Bạch Cảnh , cũng để ý đến lời độc địa của cô, " mà, g.i.ế.c thành cũng là một tội danh.""""Với là quan chức đương nhiệm, tội danh của hề nhẹ .
Thịnh Nam Âm lười dây dưa với , chút mất kiên nhẫn: "Tôi rút điều kiện , thả ."
Cô đang đến điều kiện kết hôn với Bạch Trạc Trì.
"Vậy thì ."
Bạch Cảnh khẽ cúi đầu cô, mặt tuy nhưng ý chạm đến đáy mắt. Anh mặt Bùi Triệt ôm cô lòng : "Tôi đổi ý ."
"Cô thú vị, thiện cảm với cô, cưới cô."
Thịnh Nam Âm lạnh trong lòng, tin một lời nào của Bạch Cảnh. Không chút do dự, cô đồng ý.
"Được."
"Ai cho phép cô vì mà giao dịch với !?"
Mắt Bùi Triệt tối sầm, chằm chằm bóng dáng phụ nữ, từng chữ một : "Thịnh Nam Âm, cô rõ ? Tôi cần cô làm như !"
Anh Bùi Triệt, còn đến mức một phụ nữ bảo vệ!
: