Tiểu thanh mai là trà xanh - Chương 11: Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2025-08-12 17:30:58
Lượt xem: 182

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc sống bình yên mà mong đợi còn kéo dài hai tháng thì phá vỡ.

Tôi cái gọi là cha ruột của , chặn ngay cửa công ty .

Nhìn cha Đường vốn từng hào nhoáng, giờ cả hai đều mặt mũi lem luốc.

Linlin

Mẹ Đường từ một đầy châu báu biến thành một bà cô mặt vàng vọt, trông càng thêm đanh đá, chua ngoa.

Cha Đường cũng còn mặc vest chỉnh tề, chỉ là chiếc áo sơ mi trắng xám xịt.

Khuôn mặt cả hai khỏi cho thấy cảnh khó khăn của họ hiện tại.

Hai tháng , Trình Hàn tay mạnh mẽ đánh phá tập đoàn Đường Thị, một tháng giá cổ phiếu của Đường Thị lao dốc phanh và tuyên bố phá sản, cũng còn tin tức gì về họ nữa.

Sau khi đánh giá cả hai một lượt, ném chiếc túi Hermes trong tay chiếc xe bên cạnh, khoanh tay đầy ẩn ý hỏi: “Hai tìm việc gì?”

Cha Đường dù chút chật vật, nhưng vẫn giữ thể diện như khi, ông nhíu mày dò xét : “Chúng là cha con! Cái gì mà ‘hai hai ’, con chuyện với chúng kiểu đó ? Con ăn học ở chó ăn hết ?”

Phì .

Lúc là cha ?

Nói thật, coi thường phong cách của cha Đường, làm chiếm lợi.

“Có chuyện thì , thì !” Tôi thiếu kiên nhẫn vén tóc, lãng phí thời gian với loại , xung quanh tụ tập khá nhiều .

Ông ngại mất mặt thì còn ngại.

“Đương nhiên là chuyện!” Cha Đường sa sầm mặt, đưa mắt hiệu cho Đường đang im lặng bên cạnh.

Mẹ Đường nhận tín hiệu, lập tức bệt xuống đất gào lớn: “Hu hu! Mọi mau đến xem ! Con gái ruột của , công ty gặp chuyện là liền gả chồng bỏ thèm quan tâm và bố nó nữa!”

“Số mà khổ thế ! Mang nặng đẻ đau mười tháng sinh con gái, một xu cũng báo hiếu cha , nhà chuyện cũng giúp đỡ!”

“Tôi với bố nó đến cả nhà cửa cũng thế chấp ! Sắp chỗ ở, con gái còn đuổi chúng ! Hu hu hu! là sinh một con bạch nhãn lang mà!”

Tiếng của Đường càng lúc càng lớn, đám đông rõ từ vây quanh bàn tán xôn xao.

Có vài hăng hái mặt chỉ trỏ : “Cô gái, cô ăn mặc chắc cũng đắt tiền lắm nhỉ! Sao thèm quan tâm đến cha ruột của chứ!”

Cạnh đó cũng qua đường chua ngoa : “ đấy! Chiếc xe chắc cũng vài triệu tệ nhỉ! Sao tiền thèm quan tâm cha ? Cẩn thận trời đánh đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tieu-thanh-mai-la-tra-xanh/chuong-11-ngoai-truyen.html.]

hổ, trẻ thế , e là làm tiểu tam cho ông già nào đó !”

“Chậc chậc chậc!”

Tôi lạnh lùng hành động của Đường.

Chẳng rõ ràng họ làm gì ?

Cố ý chặn lầu công ty, lóc om sòm như , chẳng tiền ?

Nếu là đây sẽ thấy lòng nguội lạnh, giờ chỉ thấy buồn .

Tôi nâng cao giọng: “Hai đây là làm gì chứ? Bà Đường, bà lóc om sòm như , chi bằng quỳ xuống cầu xin đàng hoàng, chừng mềm lòng đưa hai viện dưỡng lão, tiền vẫn trả nổi!”

Tiếng của bà Đường đột ngột dừng , bà trừng mắt, vẻ mặt thể tin : “Cô dám bảo chúng quỳ xuống cầu xin cô!?”

Nói xông tới đánh .

May mà chuẩn , nghiêng né khiến bà lao hụt.

Tôi thèm để ý đến bà , như sang cha Đường: “Cả ông nữa, ông cũng còn là tổng giám đốc Đường tít cao , ông tưởng trò là do ông bày ? Muốn tiền thì cứ thẳng , cũng thiếu tiền , ông cứ cầu xin tử tế, nhất định sẽ cho ông mà! Giờ làm cái trò , hai đừng hòng lấy một xu nào từ tay nhé!”

“Còn nữa, mấy , rõ đầu đuôi câu chuyện mà làm hùng, lợi dụng làm bia đỡ đạn mà còn tự đắc.” Tôi lớn tiếng với mấy " hùng" lên tiếng đó.

“Tuy kính phục hành động nghĩa hiệp của mấy , nhưng mong mấy hóng drama cũng nên dùng não một chút, đừng thấy gió là gió, thấy mưa là mưa.”

Mấy đó cho tức giận, xắn tay áo lên định xông .

May mà bảo vệ gọi đến, chặn họ .

“Hai vị đúng là cha ruột của , nhưng đáng tiếc là khi chào đời, họ bỏ rơi .”

Tôi chỉ Đường đang sõng soài đất : “Năm đó vì chính sách kế hoạch hóa gia đình, hai giữ bát cơm của mà nhẫn tâm vứt bên vệ đường, nếu gặp bụng đưa trại trẻ mồ côi, hai nghĩ còn thể đây chuyện với hai ?”

“Con gái lớn của hai cướp chồng , phỉ báng làm tiểu tam bao nuôi, hai cố gắng để tha thứ cho cô ? Vậy hai từng quan tâm xem bao nhiêu năm nay chịu khổ sở thế nào ?”

Thật cũng chịu khổ sở gì, bụng tài trợ, viện trưởng trại trẻ mồ côi cũng với .

Tôi xong, xung quanh im lặng như tờ.

Chỉ Đường cố gắng biện minh vài câu: “Con còn dám trách chúng ! Nếu thầy bói con khắc , cũng sẽ vứt con bên vệ đường…”

Loading...