Sao đến giây phút mấu chốt mà nhiều thế, lề mề quá ? Tôi chủ động ghé sát, dứt khoát chặn môi .
Đồng tử mở lớn vì kinh ngạc. Trong một cơn nóng rẫy như lửa đốt, ghì chặt lấy , lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội.
“Này, Tưởng Hoài Xuyên, em thích , thích em ?”
Đây là tỏ tình thứ mười tám của .
Lần , cuối cùng cũng : “Diệp Tư Nhiễm, yêu em.”
Sách rằng trong giai đoạn mờ mắt và lột da, rắn cực kỳ yếu ớt. Ban đầu, tin là thật. Sau khi tiến hành kiểm chứng, mới rằng thông tin đáng tin.
Đàn ông yếu ớt nhà ai mà thể làm loạn đến sáng mà vẫn thôi?
Hơn nữa quả thật cấu tạo của rắn... giống như thường, hại kiệt sức, giọng khản đặc.
Cuối cùng thì Tưởng Hoài Xuyên trở thành bạn trai của , một bạn trai quang minh chính đại.
Ngày về nhà cùng với , gặp Bùi Hựu Thanh, đúng hơn thì là Bùi Hựu Thanh đến tìm .
Lúc , Tưởng Hoài Xuyên đang nắm tay , . Sau đó, bước chân của khựng , vẻ mặt lộ rõ sự đề phòng.
Ánh của Bùi Hựu Thanh dừng bàn tay đang đan của chúng . Cậu ngẩn về phía : “Chị, thể chuyện riêng một chút ?”
Tưởng Hoài Xuyên , dỗ dành mãi thì mới chịu rời .
Vừa , cũng định trả sợi dây chuyền đá quý đó cho Bùi Hựu Thanh. Tôi đưa hộp quà đến mặt , nhưng lắc đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tieu-bach-lan/chuong-11.html.]
“Đồ tặng thì lý do gì để lấy cả. Chị, thật em sớm đoán rằng chị sẽ ở bên .”
“Tại ?”
Bùi Hựu Thanh cúi đầu, thần sắc chút buồn bã: “Mỗi khi chị , mắt chị như dính lên . Từ đến nay, em đều rõ rằng chị dùng em để kích thích . Dù là đột nhiên đồng ý đóng cảnh hôn, là xem kịch múa với em, để em đeo dây chuyền cho chị.”
“Tôi xin , …” Tôi xin em , nhưng em cong đôi mắt hoa đào xinh lên: “Dù , em vẫn cam tâm tình nguyện, vì chỉ như thế thì em mới thể tiếp cận chị. Chị, em thích chị, chị chứ?”
Tôi kịp trả lời thì em cúi , chặn lời : “Không cũng , giờ đấy. Em những điều với chị vì chị hồi đáp, chỉ là cho chị tấm lòng của em.
Em thích chị nhiều năm , từ cái ngày hội tân sinh viên đó đến giờ. Cho nên em giữ trong sạch, nỗ lực tiến bộ, trở nên hơn để xuất hiện mặt chị. hình như em đến muộn . , làm bạn trai của chị thì ít nhất cũng thể làm đường lui cho chị.”
Ánh chiều tà nhuộm đỏ tầng mây, gió khẽ lay ngọn cây. Cậu : “Chị, chị vĩnh viễn một đường lui ở chỗ em.”
Sau khi Bùi Hựu Thanh rời , Tưởng Hoài Xuyên đưa về khu vườn nhỏ trong biệt thự.
Anh chút vui: “Nói đường lui gì chứ, là lúc nào cũng chờ để phá tường trộm ? Nhìn cái là ngay là một đểu cáng thảo mai.”
Vốn dĩ Tưởng Hoài Xuyên tính chiếm hữu mạnh. Giờ phút , còn chẳng thèm giả vờ nữa, vòng tay dài ôm lòng, cúi đầu một cách thành thạo, hôn ghé tai mà với giọng khàn khàn:
“Nhiễm Nhiễm, , để ý . Chỉ để ý đến mỗi thôi.”
Sau , trong phòng Tưởng Hoài Xuyên vẫn dán đầy ảnh của , bảng trắng vẫn ghi chép chi tiết tình hình tiếp xúc của với tất cả những khác giới khác, nhưng chiếc gối ôm hình giường, biến thành thực sự.
Linlin
"HẾT"