Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 426: Điền lão thành chủ và Thẩm Vân Nguyệt tạo sao

Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:45:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Có hai tiểu sai viên bước tới kéo vị tiểu mỹ nhân , ngay lập tức tới lau dọn sàn nhà. Một cô gái mặc bộ y phục voan mỏng mang theo bát bạc đựng nước tuyết hoa mận, pha kim châm cho Điền lão thành chủ súc miệng. Nước súc miệng của Điền lão thành chủ cô gái uống hết.

Cô gái voan mỏng uống xong, quỳ xuống đất.

“Cảm ơn chủ nhân ban thưởng.”

Điền lão thành chủ giọng khàn khàn:

“Nâng đầu lên.”

Vòng eo cô gái cong mềm, uyển chuyển như con rắn nước linh hoạt.

Cô ngẩng đầu lên, lộ đôi mắt mơ màng như ẩn chứa làn sương.

Đôi môi đỏ thắm nhẹ mở:

“Chủ nhân, là Cầm Thao.”

Điền lão thành chủ nắm cằm Cầm Thao, :

“Đứa vô dụng bên cạnh suốt một tháng, tiếc là mấy tài nghệ khiến ưa thích.”

“Đồ dùng , sẽ để khác dùng nữa.”

“Tự nhiên c.h.ế.t còn hơn.”

Cầm Thao mặt đầy ngưỡng mộ, thể mềm mại dựa Điền lão thành chủ.

Râu bạc phủ gương mặt trẻ trung tỳ vết của cô.

“Chết tay chủ nhân là phúc đức mấy đời của Cầm Thao.”

“Ha ha ha.”

Điền lão thành chủ cầm chén rượu, uống một ngụm đút cho Cầm Thao uống.

Nhìn Cầm Thao l.i.ế.m rượu liên tục, man rợ.

“Có tin.”

“Vào .”

Điền lão thành chủ đặt chén rượu xuống, ôm Cầm Thao lên đệm.

Đám tùy tùng trong dám ngang ngửa.

“Chủ nhân, hầu sắp xếp phủ Phổ chết.”

Điền lão thành chủ sửng sốt.

“Gì cơ? Chết ?”

Ánh mắt ông lạnh lẽo, thể tin .

Người hầu của khác chỉ là thường dân, nhưng hầu ông sắp xếp loại thường.

Gia tộc Lộc, Thái và một gia tộc nhỏ khác trong Tấn Dương phủ đều do ông sắp xếp.

Còn các gia tộc lớn lâu đời trong bảy đại gia tộc...

Ông cũng vài sắp xếp .

Gia tộc Phùng thì .

Điền lão thành chủ cảm thấy như một tảng đá lớn đè lên, những năm qua chuyện thuận lợi đến mức quen .

Mơ hồ thứ gì đó nắm bắt .

“Người tới, canh chừng phủ Phổ cho . Xem ai quan hệ với nhà đó?”

“Tâu chủ nhân, tướng Quý của phủ Quý thường xuyên tới đó.”

“Theo điều tra, sân trong và hầu đều do tướng Quý tự lo liệu.”

Điền lão thành chủ hiện ánh mắt suy tư.

“Là ?”

Họ đặt cược Lộc Mục, thật đáng tiếc...

“Nói với trong nhà họ Lộc rằng...” Điền lão thành chủ hạ giọng.

Tùy tùng gật đầu, lập tức rời .

Lão thành chủ ngả dựa lên đệm, :

“Đi xuống .”

Cầm Thao dám nhiều, vội quỳ rút lui, trực tiếp quỳ xuống cửa mới rời .

Cô trở về nơi ở của .

Đến phòng họng, nôn mửa, liên tục dùng muối xanh đánh răng. Đợi hết một nén nhang mới ngẩng đầu lên với nét mặt âm u.

Trong gương đồng, cô đầy ác ý.

Chăm chú chằm chằm bản trong gương.

Muốn hủy diệt...

Lộc Chấp Lăng hứng khởi, mặt Thẩm Vân Nguyệt và , thoải mái thể hiện bản .

cũng ai thông minh hơn cặp vợ chồng .

Thích làm gì thì làm...

“Tôi , phủ Quý, chúng ký một hợp đồng danh dự . Tôi thích giống hạt giống các loại lương thực của các .”

“Nghe rượu Lê Hoa Bạch, Đào Hoa Niang, Hành Vân Dã Ngỗ... và nguyệt hạ hiện đều là sản phẩm nhà rượu của các ?”

Lộc Chấp Lăng ngốc.

Tướng Quý nửa năm trở về, mang theo những loại rượu và phiên bản giới hạn mà xếp hàng mua bằng bạc.

Nếu sản nghiệp tên vợ chồng phủ Phổ, thật khó giải thích.

Thẩm Vân Nguyệt , :

“Đã ký hợp đồng độc quyền với tướng Quý . Nếu , chỉ thể làm nhà phân phối của .”

Lộc Chấp Lăng ngẩn .

Nhà phân phối là gì?

Mấy chuyện một lát, Thẩm Vân Nguyệt mới chuyển đề tài sang Tần Hoài Lầu.

Lộc Chấp Lăng thở dài.

“À...”

“... À.”

“Nếu là nửa năm , gì, từ khi Bách Hoa Lầu tới hai mỹ nữ tuyệt sắc, giờ Tần Hoài Lầu chúng chẳng thể so sánh với Bách Hoa Lầu.”

“Tôi tìm nhiều ca khúc biên đạo, tiếc là...”

“Không thắng nổi, thắng nổi...”

Lộc Chấp Lăng vẫy tay hoa tay :

“Phu nhân Phổ, chiêu sợ đủ sức thu hút Điền lão thành chủ.”

“Viết ca khúc biên đạo?”

Thẩm Vân Nguyệt lẩm bẩm:

“Tôi làm mà.”

Trong kho ca khúc Trung Hoa nhiều bài hát.

Biên đạo cũng đơn giản.

Cô chia nhỏ các động tác, cho giỏi nhảy xem để dễ hiểu.

Còn thì tập luyện là .

Lộc Chấp Lăng há hốc mồm.

“Cô cũng ?” Anh cảm thấy Thẩm Vân Nguyệt đúng là đa tài.

“Thật ?”

Thẩm Vân Nguyệt để ý, lấy bút mực giấy nghiên , ngay ngắn suy nghĩ.

Thực mắt cô đang lục tìm kho nhạc trong gian.

Tìm vài bài .

“Trước tiên hát bài Phật Sát Mạn .” Thẩm Vân Nguyệt nhẹ ngân nga giai điệu.

Đây là đầu tiên Phó huyền Hành cô hát, thể thừa nhận thật.

Một bài hát kết thúc.

Không khí yên lặng một mảnh.

Thẩm Vân Nguyệt: ...?

Không thể tìm từ nào diễn tả? Có hát dở thế?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-426-dien-lao-thanh-chu-va-tham-van-nguyet-tao-sao.html.]

Ít nhất kiếp cô cũng từng là hát karaoke, giọng cũng tệ.

Không kiểu nốt nào chỉ hợp vỗ tay.

“Rất khó ?”

Phó huyền Hành mỉm :

“Quá .”

“Thiên nhai chi âm gì sánh bằng.”

Thẩm Vân Nguyệt cúi đầu, ngượng ngùng chọc nhẹ Phó huyền Hành.

“Có mắt .”

Lộc Chấp Lăng mới tỉnh ngộ.

“Phu nhân Phổ, cô thể dạy ...?”

Phó huyền Hành từ chối thẳng:

“Không thể.”

Lộc Chấp Lăng: “...?”

Cũng cần trả lời nhanh thế.

“Lộc công tử, để chúng xem xem ai hợp hát tìm giỏi nhảy, nhất mấy cô đào đang nổi.”

Một câu cho thấy Thẩm Vân Nguyệt tạo .

“Phu nhân Phổ, ý cô là đẩy một tân binh lên làm đầu bảng?”

“Không chỉ một, mà là hai .”

Lộc Chấp Lăng vuốt cằm suy nghĩ:

“Tốt, . Muốn hợp tác thế nào?”

Thẩm Vân Nguyệt thích mấy nơi như .

“Không tham gia.”

...?” Không tham gia ?

Chẳng như một mỏ vàng mà tận dụng ?

“Chúng chỉ dùng họ làm một việc, tham gia kiếm tiền. Dĩ nhiên nếu họ chuộc , mong Lộc công tử đừng khó xử.”

Thẩm Vân Nguyệt xong, Lộc Chấp Lăng im lặng.

cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

Ba rời phủ Phổ.

Cùng đến Tần Hoài Lầu.

Thẩm Vân Nguyệt dĩ nhiên đổi thành y phục nam, như một trai thư sinh thanh tú.

Môi đỏ răng trắng, nét mặt toát lên khí chất học giả.

Làm Phó huyền Hành thấy mơ màng.

Sao là Vân Nguyệt, đổi sang y phục nam khiến nghi ngờ "đoạn tú"? (ý chỉ nghi ngờ đồng tính nam trong ngữ cảnh Trung Quốc xưa)

Mấy cô đào nổi tiếng cố hữu ở Tần Hoài Lầu đều phong cách riêng, dễ gì chấp nhận đổi.

Thẩm Vân Nguyệt nhẹ nhàng một vòng.

Im lặng gì.

Nhìn khiến Lộc Chấp Lăng trong lòng ngày càng thất vọng.

Có vẻ... Tần Hoài Lầu sắp đóng cửa .

Không tìm hai cô gái xứng đáng để nâng đỡ.

Thẩm Vân Nguyệt tới hậu viện.

Trong một căn phòng nhỏ chật hẹp, thấy một cô gái đang hát, trán một vết sẹo, dung mạo quyến rũ.

Thẩm Vân Nguyệt bước phòng.

Cô gái hát dừng , hỏi: "Ngươi là ai?"

Thẩm Vân Nguyệt cô vài lượt.

Áo thô, trâm bạc đơn giản đầu trị giá chừng năm đồng bạc. Dung mạo xinh , tiếc là vết sẹo trán phá mất vẻ .

Nhìn một phát là từng nổi tiếng.

"Sẹo , còn khách quen ?"

"Hừ! Ta bán nghệ bán ." Cô gái ngẩng đầu, ánh mắt đầy kiêu hãnh và bất mãn.

Thẩm Vân Nguyệt .

"Vậy thì ? Ngươi ở đây ?"

"Dựa thêu thùa ?"

Thẩm Vân Nguyệt kéo lấy chiếc khăn tay của cô, :

"Thêu uyên ương giờ thành vịt nước, ngươi e chỉ còn làm tớ cho mấy thợ thuyền ngoài phố thôi."

Cô gái tái mặt kinh hãi.

Vội kéo chiếc khăn.

Chỉ qua một , đúng là vịt nước thật.

Còn là hai con vịt mập ú.

Quý công cảnh báo cô, ba ngày nữa sẽ bắt đầu tiếp khách.

Khách hàng là những thợ thuyền hôi hám đó.

cam lòng...

Cô là cô đào thanh lịch, thể hạ làm với những đó?

...

tay nghề của lão bà chủ.

"Ngươi là ai?"

"Quý công tử, San Nha cầu quý công tử cứu ."

Thẩm Vân Nguyệt nhẹ nhàng mỉa mai:

"Tại cứu ngươi? Ngươi gì để cho ?"

San Nha sững sờ, cô gì cơ chứ?

Sợ rằng thể cũng khó lọt mắt quý công tử mặt.

"Sẵn lòng làm trâu làm ngựa..."

"Ngươi định dựa tài nghệ để giành ngôi đầu bảng ? Sau dựa năng lực chuộc như thế nào?"

San Nha: ...?

"Muốn, nhưng..." cô đương nhiên báo thù, kẻ hại thể mãi thuận lợi?

Thẩm Vân Nguyệt đưa cho cô mấy bản nhạc.

"Xem bài hát thế nào?"

San Nha thấy liền mê mệt.

Thẩm Vân Nguyệt gọi Bát Niệm tới, "Mang quần áo và trang sức đến."

"Vâng."

Thẩm Vân Nguyệt cho San Nha quần áo, tự tay trang điểm cho cô. Vị trí sẹo trán vẽ một đóa mẫu đơn.

Trên đầu cài ngọc trai.

San Nha trong gương đồng, suýt ngẩn .

Sao thấy còn hơn vài phần?

"Quý công tử, ân cứu tạo mới của ngài, San Nha bao giờ quên."

"Đổi tên , San Nha quá bình thường ."

San Nha sờ lên đóa mẫu đơn trán, : "Vậy gọi là Mẫu Đơn ."

"Được thôi."

Thẩm Vân Nguyệt dạy Mẫu Đơn hát, vốn dĩ cô giỏi về âm nhạc.

Nghe một là hiểu đại khái.

Mấy hát còn hơn cả Thẩm Vân Nguyệt.

Thẩm Vân Nguyệt giơ ngón cái khen.

"Thiết kế thêm vài động tác múa nữa ." Cố gắng tối nay cho Mẫu Đơn nổi tiếng, để Tấn Dương phủ đến .

Loading...