Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 408: Rốt cuộc người ở nơi nhỏ thật sự là thiếu tầm nhìn

Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:43:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiệm may Chu Ký?

Thẩm Vân Nguyệt thầm nghĩ quả thật họ đến đây với tâm lý tìm chuyện, coi như tặng gia đình Chu một món quà gặp mặt.

“Ta đến tìm chuyện thì ?” Thẩm Vân Nguyệt kiêu ngạo ngẩng mắt chéo về phía họ. “Chiếc áo chọn , bán cho khác.”

“Còn đem hàng rẻ rúng để đối phó . Muốn xem món ngon hả?”

Thẩm Vân Nguyệt trực tiếp quăng chiếc áo xuống đất, giẫm chân lên.

“Xin , với đồ quá rẻ chỉ gây khó chịu thôi.”

Kỷ nương tử bĩu môi.

Một vài bà già xông lên định đánh Thẩm Vân Nguyệt.

Bát Niệm một chân đá , đá ngã một bà già Kỷ nương tử.

Thẩm Vân Nguyệt cũng đá một phát, bà già đó đập giá treo áo, làm rơi vài bộ đồ xuống.

Chu cô nương kinh hãi bịt miệng.

Thê bên cạnh hô: “Người đến! Người đến! Có tới tiệm may Chu gia gây rối !”

Khách trong tiệm đều chạy ngoài đường.

Thoáng chốc, An Nhị từ ngoài tiến .

“Thiếu phu nhân.”

“Làm rơi hết quần áo tường xuống.”

“Vâng ạ.”

An Nhị một vòng, quần áo treo tường đều kéo xuống ném đầy đất.

“Đi thôi.”

Chu cô nương thấy họ định , vội vàng chặn Thẩm Vân Nguyệt .

Mắt trợn trừng, giận dữ cô, “Cô định ?”

“Đồ ngốc, thì ở đây đánh cô ?” Thẩm Vân Nguyệt tát một cái thẳng mặt cô .

Khiến cô giật lùi một bước.

Thẩm Vân Nguyệt thật sự định đánh, chỉ dọa thôi.

Nhìn thấy , cô khẩy:

“Sợ ? Thế để .”

Thẩm Vân Nguyệt cùng Bát Niệm rời khỏi đó.

An Nhị ở cho mấy định theo dõi cô bám theo.

Anh còn đ.ấ.m cho mấy tên tiểu nhị trong tiệm may một trận.

Thẩm Vân Nguyệt trực tiếp đến quán tìm Phó Huyền Hành.

cạnh Phó Huyền Hành, : “Ta phá tiệm .”

“Phá đấy.”

“Là tiệm của nhà Chu.” Thẩm Vân Nguyệt giải thích thêm.

Phó Huyền Hành đưa tay nắm lấy tay cô. “Em nên gọi Tiểu Cửu bọn họ đến phá tiệm.”

“Ta dùng lý lẽ để thuyết phục , bình thường phá tiệm .”

Phó Huyền Hành âu yếm gật đầu.

“Vân Nguyệt của lúc nào cũng bụng thế.”

Quán là nơi tập trung tin đồn nhỏ.

Bàn bên cạnh cứ thì thầm chuyện.

Thẩm Vân Nguyệt lắng lén một chút.

“Nghe ? Gần đây Đại Chu nhóm bí ẩn, là hành đạo giúp trời, g.i.ế.c một tướng phản loạn.”

“Kể từ khi Ngũ vương gia phản loạn, các châu quận bắt đầu sinh lòng nghi kỵ.”

“Một đại thần cấu kết với Ngũ vương gia cũng giết.”

“Nói là bí ẩn đến để dấu vết.”

...

Thẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền Hành trao ánh mắt, suy tính trong lòng.

Hóa , Thái Thượng Hoàng đang giữ bài tẩy.

Phó Huyền Hành gọi tiểu nhị, gọi một ấm giá đắt cùng một vài món đặc sản nơi đây, hai thong thả ăn uống.

Bàn bên cạnh khách mới tới.

Là vài trai trẻ giống như học trò.

Một đàn ông mắt dài xuống: “Hôm nay nhờ các vị hứng, mới làm câu thơ .”

“Dù thua xa Chu Nguyên Trạch, nhưng cũng...”

“Ca hữu, sẽ là trạng nguyên tương lai. Một kẻ phế nhân dám so với ?”

“Chu Nguyên Trạch thua xa Ca hữu. Vài hôm nhà Chu phủ , ăn uống đại tiểu tiện đều giường đó.”

Người đàn ông mặt về phía Thẩm Vân Nguyệt, nét mặt gian xảo.

Mang vẻ tự đắc, xoa chiếc nhẫn ngón tay châm biếm:

“Nghe từ khi Bùi cô nương hủy hôn với , sa sút phanh.”

“Một kẻ phế vật còn dám mơ lấy con gái Tổng giám.”

“Tất cả là của . Thật dám đính hôn với Bùi cô nương, chỉ là cha quyết định. Không cho Ca mỗ ý kiến, càng dám câu nào xúc phạm Bùi cô nương.”

Tào Tây Tân giả vờ khó xử lắc đầu.

“Ca hữu, Bùi cô nương là quý nhân một Nam An phủ, ai dám mơ ước?”

Mọi đều gật đầu tán thành.

“Lấy Chu Nguyên Trạch cũng chỉ để làm góa phụ sống. Một phế nhân thể làm , sống chẳng bằng chết.”

Thẩm Vân Nguyệt mặt lạnh như băng.

Cầm ly lên, giả vờ run rẩy, té thẳng họ.

“Ai da, mấy con thú sủa loạn ở đây, lòng khó chịu nên vô tình té cho các vị.”

Mặt cô nhạo.

Ba bên cạnh, bao gồm Tào Tây Tân đều dính .

“Mù mắt ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-408-rot-cuoc-nguoi-o-noi-nho-that-su-la-thieu-tam-nhin.html.]

Thẩm Vân Nguyệt “bốp” một tiếng đặt ly mạnh xuống bàn. “Ta mù mắt, nhưng mấy miệng hôi thối quá.”

“Là học trò mà bạn học lưng, chứng tỏ phẩm chất thấp kém. Người thế làm quan e rằng cũng chuyên hại dân.”

“Quân tử cẩn trọng khi một , lừa dối nơi tối tăm. Đừng tự làm nhục bản , lừa dối chính . Mấy câu các vị hiểu ý nghĩa chứ?”

Chưa hết câu.

Mặt Tào Tây Tân và nhóm đổi sắc mặt.

Lời Thẩm Vân Nguyệt như cái tát nặng nề mặt họ.

Người trong quán , đa địa phương Nam An phủ.

Thấy đều sinh lòng tò mò.

Con trai tri phủ Tào rốt cuộc gì mà khiến cô tiểu phu nhân họ đỏ mặt tía tai?

Người theo Tào Tây Tân nổi giận:

“Cô đàn bà vô tri chúng là ai ?”

Phó Huyền Hành để mặc Thẩm Vân Nguyệt mắng họ.

Thấy chỉ tay cô.

Ra hiệu cho Ám Dịch.

Chưa kịp Ám Dịch tiến lên, Bát Niệm lao tới, vặn gập ngón tay đó.

“Á...”

“Ngón tay điều thì bẻ gãy .”

“Các của phế nhân ?”

Tào Tây Tân dậy, vẫy tay gọi mấy tên gia đinh đến.

“Ta thấy mới là phế vật.”

Đôi mắt Thẩm Vân Nguyệt như chết.

Nam An phủ, họ chọn .

Ám Dịch tay, chỉ trong chốc lát, mấy tên gia đinh đều lăn đất.

Quán náo loạn.

Liên thiếu chủ quán từ phòng xuống.

Thấy Thẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền Hành, nhớ những lời .

Đừng đắc tội với hai vị đại nhân .

“Thưa phu nhân, là thiếu chủ quán .” Liên thiếu chủ vội tiến lên gượng: “Xin phu nhân việc làm ăn nhỏ của quán, hòa giải ạ.”

“Ra khỏi quán , việc đánh liên quan đến quán.”

“Chỉ là, phu nhân...” Liên thiếu chủ lễ phép khoanh tay.

Khách khác kinh ngạc.

Liên thiếu chủ là ai mà về phía con trai tri phủ Tào, mà khiêm nhường với hai lạ mặt ?

Lúc , Tào Tây Tân cũng dám động thủ nữa.

Gia đình ở Nam An phủ là một, nhưng nếu từ Tấn Dương phủ kinh thành tới?

Nếu là hoàng tộc?

Tào Tây Tân dò xét quần áo Thẩm Vân Nguyệt, thấy cũng bình thường.

Quần áo Phó Huyền Hành cũng hơn gì.

“Phu nhân, Tào oán thù gì với cô. Cô...”

Thẩm Vân Nguyệt lạnh lùng khinh thường:

“Ta , chỉ là tiếng chó sủa mới vô ý làm .”

“Chẳng lẽ lòng vì lời xin của đủ chân thành?”

Tào Tây Tân “?”

Thực xin .

Người khác: “...?” Cô ở nhà mà đây làm loạn ?

Phó Huyền Hành dựa ghế.

Không khí lạnh lùng toát sát khí: “Vợ gan nhỏ, các đừng dọa cô .”

“Nếu , e rằng các mới là kẻ sợ.”

Tào Tây Tân “...?” Lúc bắt đầu nghi ngờ, đây đất Nam An phủ.

Ít cũng tôn trọng con trai tri phủ.

“Các chúng là ai ?”

“Ai cơ?”

Thẩm Vân Nguyệt ngược hỏi.

Mọi hít một , đây là con trai tri phủ.

Giờ thì hai chắc hẳn sợ gãy cả đầu gối.

“Đó là con trai tri phủ Tào, đồng thời là thiếu niên tài hoa nhất Nam An phủ.”

Thế mà còn tài hoa nhất?

Thẩm Vân Nguyệt giật hiểu : “Giỡn ?”

Mọi mặt mày như thể “Tao mày sợ .”

Tào Tây Tân và nhóm khoe nụ kiêu ngạo.

Thẩm Vân Nguyệt thở dài một : “Ta tưởng là tiếng tăm lắm, hóa chỉ là con trai tri phủ rách nát.”

“Nam An phủ đúng là nơi hoang vu, một tri phủ mà cũng đáng thế ?”

Bát Niệm khúc khích.

“Thiếu phu nhân, trách họ, ở nơi nhỏ tầm .”

Tào Tây Tân: “?”

Tri phủ rách nát?

Liên thiếu chủ: “...” Quả nhiên, hai vị dạng .

Người khác: “...?”

Nơi nhỏ, tầm ?

Họ đều mắng .

Loading...