Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 356: Vân Nguyệt, sao em lại chảy máu mũi rồi?

Cập nhật lúc: 2025-10-20 15:58:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hiện giờ ở bộ tộc nhỏ Đông Hải cũng chia thành hai phe. Một phe ủng hộ chuyện Đông Hải xuất hiện dị tượng, phe thì chỉ là ảo tưởng cá nhân.” Lăng Quản Sự lau mồ hôi trán, khi tự tìm hiểu tại chỗ vẫn còn cảm thấy mơ hồ.

Thẩm Vân Nguyệt im lặng suy nghĩ một lát.

“Bảo chủ quán ở đó mở cửa hàng chú ý quan sát dị tượng, chuyện gì lập tức truyền thư bằng bồ câu.”

“Vâng.”

“Ngươi ăn cơm nghỉ ngơi .”

Thẩm Vân Nguyệt vẫy tay cho Lăng Quản Sự lui .

“Những thứ để .”

“Thưa cô nương, trong chiếc rương là phiếu ngân bạc.”

Lăng Quản Sự lên, giới thiệu từng chiếc rương một: “Chiếc là do Lăng công tử thu thập từ khắp nơi, báu vật.”

“Đây là chủ nhân bảo Lăng công tử tìm các loại hạt giống trái cây, lương thực và rau củ.”

Giới thiệu xong, Lăng Quản Sự mới rời .

Thẩm Vân Nguyệt , cẩn thận kỹ một nữa nội dung thư của Lăng Mặc Hiên.

“Vân Nguyệt, cô đang chăm chú xem gì ?” Phó Huyền Hành bước , mang theo một mùi hương thanh nhã.

Thẩm Vân Nguyệt thu hết vẻ nghiêm trọng mặt, đưa thư cho Phó Huyền Hành.

“Lăng Mặc Hiên báo Đông Hải xảy dị tượng. Sau khi Lăng quản sự đến điều tra thì cho rằng đúng là dị tượng, khác .”

Phó Huyền Hành xong im lặng đặt xuống.

“Tôi nghiêng về phía Đông Hải thật sự dị tượng.” Phó Huyền Hành nhớ những gặp đường trở về bắc cảnh, luôn cảm thấy họ của mấy quốc gia xung quanh.

Nếu họ từ Đông Hải đến?

Anh cho rằng khả năng, dù đầu phía bắc của Đông Hải cũng xa biên giới bắc cảnh.

“Vân Nguyệt, những đó...”

Thẩm Vân Nguyệt từng gặp những , “Là những kẻ luôn đuổi theo các đến Thạch Hàn Châu ?”

“Ừ.”

Phó Huyền Hành đưa tay ôm lấy Thẩm Vân Nguyệt.

Anh thích những thứ rõ.

Bọn Đại Chu còn trong tầm kiểm soát.

“Vân Nguyệt, cũng cẩn thận, ?” Phó Huyền Hành chống cằm đầu cô, “Mang thêm vài theo, còn mang theo Tuyết Cầu và Tiểu Đậu Qua nữa.”

“Ừ.” Thẩm Vân Nguyệt đẩy Phó Huyền Hành .

“Chúng gian luyện công .”

Không dựa khác bằng tự lực, Thẩm Vân Nguyệt học Lăng Ba Vi Bộ.

Hiện tại ai xung quanh.

Thẩm Vân Nguyệt vòng tay qua thắt lưng Phó Huyền Hành, bước phòng nhỏ phía .

Vào trong phòng nhỏ, Thẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền Hành bước gian.

Tiểu Đậu Qua và Tuyết Cầu đang bơi lội trong hồ, hai con nhỏ đuổi bắt .

Thẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền Hành lên tảng đá giữa hồ, tiếp tục luyện nội công.

Liên tục mấy ngày.

Hai đều gian luyện tập mỗi ngày.

Bách Gia Thôn bắt đầu bước mùa thu hoạch bận rộn.

Bắt đầu gặt lúa.

Chỉ riêng cánh đồng lúa gần Bách Gia Thôn hai trăm mẫu.

Giữa gia tộc Phó và Thẩm dùng bò kéo cối đá san phẳng đất đai.

Thẩm Vân Nguyệt từ sáng sớm đồng chỉ huy làm việc.

Trần Tiểu Câu dẫn đầu dân làng thu hoạch lúa.

Trần Tam Bà và một phụ nữ trong làng vác giỏ xuống đồng, mang theo xô gỗ đựng già.

“Mọi trưa nay ăn ngay ngoài đồng nhé. Mỗi ăn bánh bao thoải mái, còn một miếng xương biển rán nữa.” Trần Tam Bà hét lớn.

Mọi đặt liềm xuống.

“Tam Bà, ngày mai cô đến sớm nhé, tụi đói quá .” Một dân làng trả lời.

“Ê, đồ keo kiệt, sáng còn chịu ăn sáng ở nhà đúng ?” Trần Tam Bà mắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-356-van-nguyet-sao-em-lai-chay-mau-mui-roi.html.]

Chỉ huy các phụ nữ trong làng bày các giỏ , bên cạnh xô gỗ.

Xô gỗ xương biển và già.

Mỗi làm đều mang một chiếc bát gỗ.

Trần Tam Bà thấy bắt đầu chia bánh bao, bà bước chậm rãi đến bờ ruộng bên cạnh.

“Đông gia phu nhân, mang vài món điểm tâm, để ăn lót bụng nhé?” Trần Tam Bà lấy một đĩa điểm tâm từ giỏ đeo bên hông.

“Không cần, về ăn.” Thẩm Vân Nguyệt lắc tay, “Tam Bà ăn .”

“Ừ, Mục Nha cô nương nhờ mang cho Đông gia phu nhân.” Trần Tam Bà nuốt nước bọt, “Cảm ơn Đông gia phu nhân nhiều.”

Quốc sư và nữ hoàng cũng đến.

Hai họ luôn chăm chú những bông lúa nặng trĩu cánh đồng.

“Bệ hạ, nếu Nam Lý Quốc cũng trồng loại lúa như thế , thì dân chúng làm mà thiếu ăn ?” Quốc sư vuốt cằm nhỏ với nữ hoàng.

Nữ hoàng siết chặt chiếc khăn tay tay.

Ánh mắt lạnh lùng về phía những dân đầy phấn khởi, “Nếu Thẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền Hành làm Hoàng đế Hoàng hậu Đại Chu, thì đó mới là phúc phận của dân chúng.”

“So với họ, còn kém xa.”

Quốc sư siết c.h.ặ.t t.a.y nữ hoàng, trong mắt đầy yêu chiều và đau lòng.

“Vô ưu, như Thẩm Vân Nguyệt là mang theo sứ mệnh đến đây.” Quốc sư Thẩm Vân Nguyệt thể sống tới lúc lưu đày, bởi hiện giờ Vân Nguyệt chỉ là một phần linh hồn từ thế giới khác.

Điều , tất nhiên ông thể .

Nếu , ông chắc chắn sẽ trời phạt.

Nữ hoàng tưởng rằng đó là lời an ủi dành cho , trong lòng thì ngưỡng mộ Thẩm Vân Nguyệt.

hề ghen tị.

Thẩm Vân Nguyệt giao phó cho trưởng thôn Trần trong làng sắp xếp nhặt bông lúa khi thu hoạch.

Gần hai trăm mẫu ruộng, bông lúa nhặt cũng ít.

Trưởng thôn Trần đồng ý ngay.

“Nói với họ, ai nhặt bông lúa đều thưởng.”

Trưởng thôn Trần đến nếp nhăn mặt cũng chất chồng, “Đông gia phu nhân khách sáo . Mấy đứa trẻ rảnh rỗi chẳng làm gì, nếu Đông gia phu nhân mở lớp học, giờ chúng cơ hội học hành.”

Nghe trưởng thôn Trần , Thẩm Vân Nguyệt gì thêm.

Cô đợi ăn xong mới bước chân trở về Bách Gia Thôn.

Phó Huyền Hành đang đợi cô bên đường.

“Sao đến đây?” Thẩm Vân Nguyệt chủ động đưa tay cho Phó Huyền Hành nắm lấy.

Hai quen như .

“Tôi đến đón em.” Phó Huyền Hành ngước mắt lên núi Thái Bình phía xa.

“Muốn suối nước nóng đó ?”

“Bây giờ ?”

“Ừ. Xem thử cây chè ở đó thế nào, làng Vân Gia Trang quanh suối nước nóng thể trồng rau củ.” Phó Huyền Hành nhẹ nhàng gợi ý, “Chúng thể tận dụng suối nước nóng để trồng rau, cung cấp cho quán Vân Hằng.”

Nói , Thẩm Vân Nguyệt mới nhớ .

Phải làm thêm nhà kính trồng rau nữa.

“Huyền Hành, nhớ . Trồng rau nhất thiết đến suối nước nóng. Tôi thể dùng nhà kính bằng màng nhựa tiếp tục trồng, trồng nhiều loại rau hơn để bán nơi khác.”

Trong gian của cô màng nhựa.

Còn nên làm một ít cho Lăng Mặc Hiên nhỉ?

Thẩm Vân Nguyệt nghĩ đến cách cải tiến tấm vải dầu, cô nhớ thể dùng vải dầu để trồng một loại rau, đặc biệt là dâu tây.

Mùa đông bán ở Giang Nam và Tấn Dương Phủ chắc chắn giá.

Phó Huyền Hành phản đối bất kỳ ý kiến nào của Thẩm Vân Nguyệt.

“Vậy chúng còn suối nước nóng ?”

Thẩm Vân Nguyệt Phó Huyền Hành, nếu cô mặc bộ bikini trong gian...

Hai ngâm trong suối nước nóng?

Nghĩ đến cảnh đó thì...

“Vân Nguyệt, em chảy m.á.u mũi thế?” Phó Huyền Hành sắc mặt lập tức nghiêm trọng, vội nâng đầu cô lên.

“Dạo làm việc quá sức.”

Thẩm Vân Nguyệt ngẩng đầu, thầm nghĩ trong lòng: Không làm việc quá sức, mà là mê trai hại .

Loading...