Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 286: Người mặc áo đen bên cạnh Hương Linh
Cập nhật lúc: 2025-10-19 02:12:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Giờ chuyện , Mạc Ấu Đình trong lòng chút sợ hãi.
“Bảng chị, là tế sống ? Làm thế nào mới ?”
Thẩm Vân Nguyệt mặt đầy lạnh lùng, cô ngại g.i.ế.c vài .
“Ừm, những mê tín ngu dốt nhúng các trẻ trai trẻ gái xuống sông, tưởng rằng làm thể bảo vệ cho mưa thuận gió hòa.”
Thẩm Vân Nguyệt hờ hững nhướn mí mắt, “Người ngu dốt thì nhiều lắm, nên nhất định học nhiều sách mới hiểu lý lẽ.”
Cô phát triển trường học, cố gắng để đa thể học chữ.
Giấy bây giờ quý.
Thẩm Vân Nguyệt suy nghĩ một lúc, thể bắt đầu từ việc làm giấy.
Nhân lúc Tiểu Cửu ngoài thị trấn,
cô bảo Mạc Ấu Đình xem sách y học, còn thì trở thư phòng.
Thẩm Vân Nguyệt từ gian tìm kỹ thuật làm giấy.
Một phương pháp hiện đại cải tiến nền phương pháp cổ, dùng cách làm giấy rẻ mà .
Cô ghi chép phương pháp,
kẹp trong sách.
Ngồi ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Phó Huyền Hành từ Vân Hành điện trở về, tiên thăm mấy vị trưởng bối,
thư phòng.
Thấy Thẩm Vân Nguyệt ghế nhắm mắt nghỉ ngơi,
đến lưng cô, nhẹ nhàng dùng tay xoa bóp trán và thái dương cô.
Không cần mở mắt,
ngửi thấy mùi hương gỗ lạnh quen thuộc, Thẩm Vân Nguyệt thì thầm:
“Huyền Hành, chuyện tế trẻ trai trẻ gái ?”
Phó Huyền Hành dừng tay, giọng :
“Nghe . Tôi phái Ám Minh điều tra, chuyện thể tách rời Phó Huyền Thanh.”
“Thứ Quận Vương?” Thẩm Vân Nguyệt ánh mắt âm lạnh.
“Xem y thật sự tàn nhẫn. Vậy còn Lệ Quận Vương thì ?”
“Đã về kinh thành .”
Thiếu Lý Vị Ương và Hà Lộ Tuyết, Thẩm Vân Nguyệt Lệ Quận Vương còn cơ hội vị trí thái tử như .
Mấy ngày nay,
Lý Vị Ương và Vân Cửu Thúc đều ở Vĩnh Hòa trấn.
Quán Vân Hành tạm thời do hai quản lý. Họ sống trong Vân Hành điện.
Phó Huyền Hành ngừng động tác, bên cạnh Thẩm Vân Nguyệt, mỉm :
“Phượng Tiểu Đao mấy ngày nay siêng năng, theo Ám Minh để học nghề.
Ám Minh nhận nó làm đồ mà cũng . Nhiều cách thỉnh Ám Minh làm thầy.”
Từ khi Phó Huyền Hành Phượng Tiểu Đao là em họ ,
giọng điệu dành cho bé phần chiều chuộng hơn.
“Hãy để Ám Minh nhận .” Thẩm Vân Nguyệt nhướng mắt lạnh lùng, “Sau cũng báo thù cho .”
“Tôi hỏi xem nó với Ngũ Hoàng Tử ?”
“Đi ?” Thẩm Vân Nguyệt dừng tay nhẹ.
Phó Huyền Hành lắc đầu, “Nó , đời sẽ theo chúng .”
Chẳng bao lâu,
Ám Minh tới.
Hắn báo cáo chuyện tế trẻ trai trẻ gái cho Thẩm Vân Nguyệt:
“Thầy phù thủy đó chỉ là kẻ lang băm, cấu kết với huyện lệnh, lừa tiền.”
“Xây đê c.h.ế.t năm sáu mươi . Khâu Chí Anh và Lý Gia háo danh, cả hai đều đồng ý rằng tế lễ sẽ thành công.”
“Thứ Quận Vương chẳng quan tâm c.h.ế.t bao nhiêu , chỉ quan tâm thành nhiệm vụ .”
Mấy tùy tiện lợi dụng ,
xui rủi là dân thường.
Thẩm Vân Nguyệt nghĩ đến Cang Giang, giống con sông cô từng thấy ở kiếp .
Không nhịn thì thầm:
“Hừm. Cang Giang nước chảy xiết, uống gì với ném đá xuống cũng vô dụng.
Chỉ nghĩ cách, để đá xuống dòng nước cuốn trôi.”
Phó Huyền Hành nhịn hỏi:
“Cách nào?”
“Sơn Hàn huyện nhiều tre. Có thể dùng những cái lồng tre dài đựng đá ném xuống giữa sông.
Nước chia hai bên, chặt núi chỗ khô hạn…”
Cô lượt giải thích.
Phó Huyền Hành chăm chú , “Tôi sẽ đưa cách cho Ngũ Hoàng Tử.”
Ngũ Hoàng Tử bây giờ hoàng đế sủng ái.
Chắc chắn sẽ sai làm mấy việc ưa thích.
Chỉ cần triều đình thượng thư dâng tấu chuyện tế trẻ trai trẻ gái, hoàng đế nhất định sẽ phái Ngũ Hoàng Tử đến giải quyết.
“Được.”
Thẩm Vân Nguyệt đồng ý.
Cô xuống cách trị thủy,
gửi thư mật cho Phó Huyền Hành.
Phó Huyền Hành gọi Diều Ưng,
buộc thư mật chân diều, để Diều Ưng đưa thư cho Ngũ Hoàng Tử.
Vừa tiễn Diều Ưng ,
bên làng Bách Gia vang lên tiếng chuông báo động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-286-nguoi-mac-ao-den-ben-canh-huong-linh.html.]
Đó là báo động nguy hiểm.
Phó Huyền Hành vội dậy khỏi ghế, như cơn gió lao khỏi phòng.
“Vân Nguyệt, cô an ủi các bà ngoại của gia đình .” Phó Huyền Hành càng ngày càng tình cảm.
Lúc đầu lo cho mấy , giờ làm việc cũng nghĩ cho họ.
Thẩm Vân Nguyệt theo dậy ngoài.
Thấy Ám Minh và đều về phía nam, cô theo, mà đến nhà Thẩm gia.
Thẩm lão phu nhân và Mạc lão phu nhân chống gậy,
giọng vẻ sốt ruột: “Vân Nguyệt, rốt cuộc xảy chuyện gì ?”
“Không chuyện gì. Chỉ là phía nam thú dữ xuất hiện.”
Thẩm Vân Nguyệt đáp nhẹ nhàng.
Thẩm lão phu nhân thở phào nhẹ nhõm.
Đã Vân Nguyệt việc gì, tất nhiên là an .
“Ruộng lúa phía nhà ảnh hưởng ?” Thẩm lão phu nhân hỏi tiếp.
“Không , thú dữ thể chạy ruộng lúa.”
Thẩm Vân Nguyệt nhẹ nhàng an ủi, bảo họ nhà.
“Nhanh lên lầu , nếu sói chạy tới thì ?”
“Tiếc là Tuyết Cầu nhà.” Thẩm lão phu nhân kéo Mạc lão phu nhân lên lầu.
Hai bây giờ thiết.
Thẩm lão phu nhân ở quê một thời gian cũng khá hiểu việc đồng áng.
Thường chuyện với Mạc lão phu nhân, tinh thần .
Người gặp chuyện vui thì tinh thần phấn chấn.
Bây giờ bà thích cuộc sống ở làng quê.
Mỗi ngày chăm chú cà chua, đậu đũa và các loại rau củ ruộng.
Bát Niệm chào hỏi nhà Lỗ gia.
Thẩm Vân Nguyệt bước tới phía .
Cô đến bên lầu nước nhà Phó gia. Trên bàn trong lầu một vật phủ bằng vải đỏ.
Thẩm Vân Nguyệt tới, mở tấm vải đỏ .
Một tấm bảng gỗ đen thui.
Trên bảng khắc họa tiết và chữ rối rắm.
Thẩm Vân Nguyệt trong lòng phản cảm với tấm bảng.
Cô đưa tay rụt , chằm chằm tấm bảng.
Hoa văn đen dường như thấm đẫm m.á.u tươi.
Không xa, tiếng nhạc cụ thanh nhã truyền tới.
Thẩm Vân Nguyệt đưa tay, khi gần chạm tấm bảng, cô châm lửa.
Lửa và dầu bén lên tấm bảng.
Tấm bảng bốc mùi tanh khó chịu, cô bịt mũi lui hai bước.
Trong mắt thoáng qua sắc lạnh.
Cô lên chạy về phía rừng núi phía , Bát Niệm và Tiểu Cửu theo sát phía .
Đến rìa rừng,
Bát Niệm bên cạnh Thẩm Vân Nguyệt,
“Thiếu phu nhân, tiếng nhạc cụ kỳ quái, e là giỏi dùng âm luật mê hoặc lòng .”
Thẩm Vân Nguyệt: ... Cô hiểu âm luật, mê hoặc.
“Tôi xem ma?”
Thẩm Vân Nguyệt bước trong.
Bát Niệm cầm kiếm, tập trung quan sát động tĩnh xung quanh.
Có dây leo vươn tới quấn họ .
Thẩm Vân Nguyệt dùng d.a.o găm chặt dây leo.
Cô vểnh tai lắng kỹ động tĩnh.
“Tiểu Ngốc, mau cho , tên trộm ẩn náu ?”
Tiểu Ngốc sợ đến tái mặt.
“Xấu quá.”
“Phía tây nam, cây La La, một mặc áo đen xí cực độ đang trốn.”
Lại là mặc áo đen?
Thẩm Vân Nguyệt sờ súng, giả bộ tìm kiếm khắp nơi, trong chớp mắt b.ắ.n về phía đó.
Người áo đen phát tiếng khàn khàn ác độc.
Thẩm Vân Nguyệt ngạc nhiên phát hiện đó là bên cạnh Hương Linh.
Người áo đen trúng đạn, lộ nụ quỷ dị.
Sau đó đưa tay khô héo bịt cổ.
“Á á...” ngã xuống đất.
Bát Niệm lên xem, Thẩm Vân Nguyệt ngăn .
Cô liên tiếp nổ nhiều phát súng.
Máu thịt văng tung tóe, mới dừng chằm chằm.
“Tiểu Cửu, bay lên cây, đổ nước hóa xác xuống .”
Tiểu Cửu đáp lời.
Cầm bình thuốc bay lên cây, đổ nước hóa xác xuống.
Mùi hăng nồng.
Xác lập tức hóa thành một vũng nước.
Bên trong thứ, đến cả một chiếc xương cũng còn.
Bát Niệm bịt mũi, “Thiếu phu nhân, cô phát hiện gì ?”
Thẩm Vân Nguyệt hạ mắt, “Nam Lý Quốc sống trong rừng rậm, chút phép thuật phù thủy cũng là chuyện thường. Chỉ cần chúng tiếp xúc gần, sẽ lừa.”