Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 270: Tôi còn có thứ tệ hơn, có muốn xem không?
Cập nhật lúc: 2025-10-19 02:10:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Dĩ Nhiên đưa chiếc trâm bạc trong tay cho Thẩm Vân Nguyệt xem, “Đây là đồ thêm trang mà dành cho thiếu phu nhân Vị Ương. Ngoài chiếc trâm , còn một đôi vòng tay bạc nữa.”
“Sau cũng ít dùng những thứ .”
Thẩm Vân Nguyệt mỉm gật đầu, “Vị Ương sẽ thích, thật thương cô còn nhà đẻ.”
“Vậy thì xem nơi như nhà .” Mạc Dĩ Nhiên thương xót Li Vị Ương.
Trong mắt cô, những vinh quang giả tạo bằng thật sống động.
Cô thà lấy cả gia tộc vinh quang để đổi lấy Thẩm Từ Hiên còn sống. Một gia đình ở bên , dù sống trong làng quê cũng hạnh phúc.
Mạc Dĩ Nhiên ngẩng mắt lên, ánh mắt dịu dàng chăm chú Thẩm Vân Nguyệt.
“Vân Nguyệt, tiếc là lúc em kết hôn vội vàng quá. Khi đó chẳng suy nghĩ gì cả.”
Thẩm Vân Nguyệt mỉm nhạt, “Tôi để tâm những chuyện đó.”
“Mẹ, chép kinh văn mệt thì chuyện với các cô chú . Cẩn thận đừng để hại mắt.”
Mạc Dĩ Nhiên gật đầu.
Lưu Hiểu Vân bế Thư Bảo, mang đồ thêm trang .
Thấy Mạc Dĩ Nhiên ở ngoài, liền vội chào hỏi.
Mạc Dĩ Nhiên cùng Lưu Hiểu Vân về phía đó.
Do thời gian gấp gáp, gọi nhà họ Vân tới, cũng gọi ở điện Vân Hành.
Vân Cửu Thúc vốn là câu nệ tiểu tiết, cũng để ý mấy chuyện .
Trong lòng nghĩ Phó Huyền Hành và Thẩm Vân Nguyệt đại diện là .
Tiểu Lục phát kẹo bánh cho bọn trẻ trong làng.
Bọn trẻ vui vẻ, coi cô dâu và kẹo bánh đều là chuyện vui mừng.
Trong sân nhỏ nhà họ Phó treo lên từng dãy đèn lồng.
Trong sân bày mười mấy chiếc bàn, chủ nhà họ Lỗ và lão Lỗ cùng vài cũng mời đến.
Ngồi cùng với Thẩm lão gia và những khác.
Lỗ Hữu Cước và A Tứ cùng đám tùy tùng một bàn, A Tứ :
“Nghe Thẩm lão phu nhân đang lo lắng chuyện hôn sự của ngươi.”
Ly rượu trong tay A Tứ lắc lư nhẹ, hạ mắt xuống. “Gia đình họ Lỗ cũng đang sốt ruột chuyện hôn sự của đấy ?”
Lỗ Hữu Cước nhẹ.
“Ừ, định tìm một cô gái cũng trong gia đình, giống như .”
A Tứ suy nghĩ kỹ lời .
Anh tìm ở thị trấn Vĩnh Hòa . Nếu gia đình mà kẻ bụng thì sẽ phiền phức cần thiết cho chủ nhân.
Mua một cô gái ở cửa hàng ngà cũng tệ.
“Phương pháp của cũng tệ.” A Tứ nhấp một ngụm rượu trong ly, vẻ như chuyện cưới xin khó mà tránh khỏi.
Nhà họ Thẩm sẽ luôn thúc giục chuyện hôn nhân.
Lỗ Hữu Cước nhướn mí mắt, dừng một chút :
“Lúc đó cùng xem nhé?”
“Được, cùng xem.” A Tứ bắt đầu uống rượu cùng .
Trong lòng lo lắng cho sự an của chủ nhà, cũng dám uống say, chỉ uống nhẹ nửa cân cho vui.
Thẩm Vân Nguyệt nghỉ ngơi thì mệt rã rời.
Bận rộn với đám cưới của khác, nhiều chuyện khác nữa.
Cô tháo trâm đầu xuống, Phó Huyền Hành tới giúp cô tháo trâm gỗ còn .
“Có nhiều trang sức thế mà đeo ?”
“Đeo mấy thứ đó ở làng thì phiền phức lắm.” Thẩm Vân Nguyệt ngáp một cái, nghĩ tới trang viên nhà họ Vân mà chẳng ai .
Cô đầu hỏi:
“Có cần báo cho trang viên nhà Vân ? Hôm nay bận đến quên mất, cử mời cụ Vân đến đây.”
Ánh mắt sâu thẳm của Phó Huyền Hành thể rõ tâm sự.
Anh chỉ lặng lẽ liếc qua, nhẹ nhàng xoa trán cho Thẩm Vân Nguyệt.
“Không cần . Ông cụ thích ngoài.”
“Trước đây sức khỏe ông hợp ở trong rừng núi, nhưng ông vẫn .”
Thẩm Vân Nguyệt hiểu , ông cụ thích ồn ào.
“Vậy mai gửi ít kẹo cho ông.”
“Ừ. Vân Nguyệt, bàn với em chuyện .” Phó Huyền Hành giọng trầm thấp, mang nét đặc trưng của tuổi trẻ, bên tai Thẩm Vân Nguyệt.
“Chuyện gì ?”
Phó Huyền Hành Thẩm Vân Nguyệt trong gương, cổ họng siết . “Ngày mai sẽ dẫn vài lén vùng biên giới Nam Lý quốc.”
Đôi mắt Thẩm Vân Nguyệt động đậy.
“Tại ? Người Thanh Bang đến biên giới ?”
Phó Huyền Hành thờ ơ đáp một tiếng “Ừ”. Tay vẫn nhẹ nhàng làm việc.
“Tôi cho họ một đòn đau ở biên giới Nam Lý quốc.”
“Anh sẽ đưa Ám Minh cùng.”
Từ khi kết hôn, hai từng rời vài ngày.
Luôn hành động cùng .
Thẩm Vân Nguyệt thị trấn Vĩnh Hòa cần cô trấn thủ. Làng Bách Gia cả nhà chục , thể trông coi.
Cô gian hỗ trợ, chuyện gì cũng thể che chắn.
Phó Huyền Hành nhẹ nhàng lắc đầu.
“Ám Minh ở . Tôi sẽ dẫn Ám Nhị cùng vài rời .”
Thẩm Vân Nguyệt nắm lấy tay , “Sớm nghỉ ngơi .”
Cô cùng Phó Huyền Hành lập tức dịch chuyển gian.
Phó Huyền Hành đến bên suối nhỏ, thiền, luyện khí.
Thẩm Vân Nguyệt thì thu dọn vài chiếc ba lô. Trong một ba lô cô để thuốc men, băng gạc, đá đánh lửa, s.ú.n.g lục...
Cũng kẹo socola, bánh quy để ăn.
Một bình rượu độ cao nhỏ.
Ống nhòm và la bàn thể thiếu.
Chiếc ba lô đặc biệt dành cho Phó Huyền Hành.
Các ba lô còn đựng cung nỏ nhỏ, thuốc bôi vết thương, mỗi một đoạn gốc để tránh khí độc...
Mỗi còn túi ngủ bên trong.
Sắp xếp xong, Thẩm Vân Nguyệt thu thập những giọt sương lá sen.
Mỗi thu thập, cô đều cho giọt sương trong rượu thuốc.
Dĩ nhiên cũng giữ vài giọt nhỏ trong bình.
Dự trữ làm thuốc dẫn về .
Xong việc , Thẩm Vân Nguyệt hái vài quả táo tàu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-270-toi-con-co-thu-te-hon-co-muon-xem-khong.html.]
Cho vài quả ba lô của mỗi .
Phó Huyền Hành ướt sũng , cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc áo trong nhảy thẳng xuống ao.
Thẩm Vân Nguyệt mở to mắt.
Hình như cơ bụng và n.g.ự.c của săn chắc, sờ chắc cũng tuyệt.
Cô nuốt nước bọt thèm thuồng.
Muốn thử xem cảm giác thế nào?
Phó Huyền Hành né ánh mắt rực lửa của cô, “Vân Nguyệt, em mặt .”
Thẩm Vân Nguyệt nhăn mũi:
“Sao mặt? Hèn nhát ?”
Ánh mắt ngập nụ , dậy ôm lấy Thẩm Vân Nguyệt, hai cùng rơi xuống nước.
Thẩm Vân Nguyệt giật , ôm chặt lấy cổ .
Phó Huyền Hành bịt lấy môi cô, cách hôn thế nào cho đúng.
Chỉ theo bản năng nhẹ nhàng mơn trớn đôi môi mềm mại.
Thẩm Vân Nguyệt, vốn phóng khoáng, vô thức há miệng thì Phó Huyền Hành nhân cơ hội cạy mở môi cô.
...
Một lúc , cả hai tai lưỡi đều như chảy máu.
Phó Huyền Hành dùng đầu ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve khóe môi Thẩm Vân Nguyệt.
Giọng khàn khàn thì thầm:
“Vân Nguyệt, sẽ đợi em.”
Thẩm Vân Nguyệt trong lòng ngọt ngào.
Dù thời khi gái tròn 18 tuổi cũng thể ở cùng phòng, nhưng cô như .
Cô đưa tay chạm nhẹ n.g.ự.c Phó Huyền Hành, mép môi khẽ cong lên nụ tinh nghịch.
“Phó Huyền Hành, chỉ xem thử thôi mà. Đồ ác ma lớn, thích là kéo em xuống nước.”
Phó Huyền Hành khẽ.
“Anh còn nhiều trò hơn nữa, xem ?” giọng trầm ấm đầy quyến rũ vang lên.
Thẩm Vân Nguyệt ngẩng mắt nhướng mày, “Hừ, .”
Phó Huyền Hành phát tiếng sảng khoái từ cổ họng, ôm cô lên bờ, chân bước loạng choạng chạy trong nhà đồ.
Nhìn bóng lưng chạy trốn, Thẩm Vân Nguyệt nhịn thành tiếng như heo kêu.
Tiểu ngu ngốc trốn cây, thở dài:
“Chủ nhân ơi, đau mắt .”
Thẩm Vân Nguyệt lạnh lùng liếc .
“Thật ? Nếu còn nữa, tao sẽ móc mắt mày đấy.”
Tiểu ngu ngốc vội vàng bịt mắt .
Nó cuối cùng cũng hình tinh linh mơ hồ, làm thể để móc mắt .
Thẩm Vân Nguyệt cũng đồ.
Cô và Phó Huyền Hành cùng trở về phòng, ngoài cửa sổ thấy ngoài đang thì thầm.
“Ai thế?”
Phó Huyền Hành liếc thu ánh mắt bình thản.
“Mấy gã đó đang cá cược với Cửu thúc.”
“Cá cược cái gì?” Thẩm Vân Nguyệt tò mò hỏi.
“Một đêm mấy ?” Phó Huyền Hành thì thầm.
Thẩm Vân Nguyệt: … Nếu Lý Vị Ương thì lẽ cô sẽ thấy ngại nhỉ?
Ngày hôm .
Sau khi Thẩm Vân Nguyệt thức dậy, Phó Huyền Hành rời .
Ba lô mang .
Cô xuống lầu, thấy Bát Niệm và Mục Á đang chuyện.
“Thiếu phu nhân, ở huyện Thạch Hàn gửi mời đến.”
Thẩm Vân Nguyệt nhướn mày hỏi:
“Ai đó đến từ phủ nào?”
“Thiếp mời từ tri huyện rằng phát cho một thương nhân ở thị trấn Vĩnh Hòa. Do chủ quán Ỷ Phương lâu sai mang đến.”
“Trà lâu Vân Hằng vẫn khai trương.”
Thẩm Vân Nguyệt mở xem thì thấy, hóa ở một nơi của Đại Chu đang xảy thiên tai.
Các châu phủ đều kêu gọi các cửa hàng và thương nhân quyên góp.
Cô cất đưa cho Bát Niệm, mặt lộ vẻ mỉa mai.
Suy nghĩ của hoàng gia chẳng hề dành cho dân chúng.
Chỉ chuyên tâm lo việc tranh giành quyền lực nội bộ.
“Việc ngày mai, Bát Niệm và Tiểu Cửu cùng .”
“Vâng.”
Mục Á thì thầm:
“Bữa sáng chuẩn bánh gạo hạt thông mà thiếu phu nhân thích ăn, thiếu phu nhân ăn sáng .”
“Ừ, nấu cho Cửu thẩm một bát cháo tổ yến.” Thẩm Vân Nguyệt tùy ý lệnh.
Trong gian của cô thiếu tổ yến.
“Đã nấu , hôm nay thiếu phu nhân cũng ăn cháo tổ yến. Nô tỳ dùng táo đỏ đường, ngọt quá.”
“Tốt.”
Thẩm Vân Nguyệt đồng ý về phía phòng ăn.
Ở đó, Thẩm Chu Thị cũng tới.
Thẩm Vân Nguyệt ăn sáng, kể việc trong nhà một lượt.
“À, Vân Đằng theo hòa thượng du phương ? Anh chuyện trong nhà nên nhờ hòa thượng sẽ đến thăm.”
Thẩm Vân Nguyệt về chuyện của Thẩm Vân Đằng. Khi nhà khám xét, đang ở ngoài với hòa thượng du phương.
Lúc đó trong nhà cũng liên lạc với .
“Anh xuất gia ?”
Thẩm Chu Thị lắc đầu, “Hai bác dâu xuất gia, mà vị hòa thượng cũng cho xuất gia.”
“Giờ coi như là cư sĩ tu hành để tóc. Đứa nhỏ từ nhỏ thích kinh, thấy chùa chiền gần gũi.”
“Ồ, về thăm cũng .”
Giờ Thẩm gia liên lạc với tổ tông, Thẩm Vân Nguyệt còn đặc biệt gửi về một phương pháp trồng khoai tây và khoai lang.
Cảm ơn trưởng tộc dẫn thu t.h.i t.h.ể cho Thẩm Từ Hiên cùng .
Người nhà bên tổ tông Thẩm gia kỳ thị việc họ lưu đày, mà còn lời chân thành an ủi để họ yên tâm về mộ phần của Thẩm Từ Hiên và những khác.
Có những trong nhà Thẩm sẽ trông nom, cúng bái thường xuyên.