Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 232: Hay là… nàng làm Nữ hoàng, ta làm Hoàng phu của nàng?

Cập nhật lúc: 2025-10-18 16:32:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

An Minh bên cạnh, định cơ thể kể bộ những gì .

Thì , khi phủ Thái tử hạ bệ năm ngoái, Hắc Phong Nhai tấn công hủy diệt.

An Minh và các ám vệ tại Hắc Phong Nhai liều tử thủ, cuối cùng giữ tám, chín phần nhân .

An Minh lúc đó định gửi mật tín cầu cứu, mới phát hiện tất cả mật thư đều chặn.

Sau nhiều điều tra, phát hiện Trưởng lão Mễ phản bội, một tổ chức thần bí thu phục.

“Chủ tử, thuộc hạ điều tra kỹ, phát hiện đám đó hành tung bất định, hiện thể xác định hang ổ.”

Gần đây, An Minh cũng tái thiết phòng ngự tại Hắc Phong Nhai và thanh trừng bộ phản bội.

Phó Huyền Hành bên cạnh Thẩm Vân Nguyệt, lông mày nhíu chặt:

“Vậy… trong triều đình ở kinh thành?”

“Vâng, thuộc hạ xác minh, thế lực trong kinh thành.”

“Chuyện cứu trợ lương thực, hình như cũng bóng dáng của bọn chúng.”

Là đầu mối do An Minh thu thập —bọn chúng xúi giục nhà họ Hà bước bẫy của Đại Hoàng Tử. Ngũ gia nhà họ Hà cố chấp, lời khuyên của Tam gia nhà họ Lư, tự ý quyết định dẫn đến hậu quả thể cứu vãn.

“Đại hoàng tử và tổ chức dường như quen .”

An Minh tiếp tục:

“Lư Tam gia thư trình bày chân tướng sự việc, nhưng của phủ Đại hoàng tử thiêu c.h.ế.t ngay tại nơi ở ở huyện Vĩnh Ninh.”

“Lá thư đó cũng cướp .”

An Minh lấy một mảnh vải từ áo lót bên trong, chính là huyết thư của Lư Tam gia, kể đầu đuôi sự việc, khẩn cầu Thái tử coi trọng, để vu oan.

Ông còn , lương cứu trợ đưa đến Vĩnh Ninh phần lớn là gạo mốc, cũ, lẫn đá sỏi và bùn đất.

Chữ trong huyết thư như rơi lệ thấm máu, chỉ đích danh quan viên Bộ Hộ thông đồng làm giả lương thảo.

Phó Huyền Hành nhớ rõ Bộ Hộ Thượng thư là thích của Hoàng hậu, còn việc vận chuyển lương giao cho nhà thông gia của Đại hoàng tử—chính là nhà họ Lục và họ Phí.

Hoàng đế ngoài miệng là "kiềm chế lẫn ", nhưng thật sự là che giấu tâm cơ sâu xa.

Năm ngoái, thiên tai xảy nghiêm trọng nhất tại huyện Vĩnh Ninh, dân chúng chờ mãi thấy cứu trợ, cuối cùng vạn đồng lòng huyết thư, kéo đến phủ gần đó.

Quân đóng tại địa phương dùng vũ lực trấn áp, m.á.u chảy thành sông.

Từ đó, mùi m.á.u tanh lan khắp thành, thương nhân ngang còn thấy tiếng than oan hồn trong gió.

Sự việc phát triển quá nhanh, thái tử và Tể tướng Thẩm gọi cung.

Chứng cứ “rõ ràng” chứng minh thái tử biển thủ ngân lượng lương thực, còn lệnh tàn sát thành thông qua họ Phí.

Chỉ trong 2–3 canh giờ, thái tử xử trảm, Thẩm tể tướng cũng liên đới.

Phó Huyền Hành nắm chặt chén đến vỡ vụn, mặt đầy sát khí:

“Dương Bố Nhân… hừ, để Mộc Dươngsớm tiếp cận .”

Thẩm Vân Nguyệt chén vỡ, nắm tay , kiểm tra kỹ xem thương.

“Huyền Hành, giờ kẻ thù là ai, chúng cũng phương hướng .”

Phó Huyền Hành sang lệnh:

“An Minh, ở dưỡng thương. Tổ chức thần bí , điều tra tận gốc.”

“Dạ, chủ tử!”

“Kêu các khác đến, bảo Ảnh Phong sắp xếp một căn nhà tre cho họ nghỉ ngơi.”

An Minh vận khí, thấy đau đớn nơi tim n.g.ự.c dịu nhiều.

Sau khi An Minh rời , Phó Huyền Hành ôm chặt Thẩm Vân Nguyệt, thì thầm bên tai nàng:

“Vân Nguyệt, thề sẽ khiến bọn chúng trả giá gấp mười, gấp trăm .”

Nàng gật đầu, nghiêm nghị:

“Ta ủng hộ . nhớ kỹ: ‘Tích trữ lương thực, xây tường cao, chậm xưng vương’.”

“Một khi chọn con đường , chuẩn tình huống.”

“Chưa động binh lo xong lương thảo. Chúng tiền, nhưng một khi biến, giá cả lương thực, thuốc men, vải vóc sẽ tăng mạnh. Ta thấy… cứ âm thầm tích lũy lực lượng .”

Phó Huyền Hành gật đầu:

“Nàng yên tâm, theo nàng. Lúc đầu câu ‘tích lương, xây tường, chậm làm vua’ thấy lạ, nhưng giờ ngẫm … mỗi chữ đều là vàng ngọc.”

Vốn theo tính cách , lẽ giờ khởi binh. Dù mang tiếng là phản nghịch, chỉ cần cầm đao kinh thành là xong chuyện.

Cần gì thanh danh?

Thẩm Vân Nguyệt chọc chọc mũi , nhoẻn miệng tinh nghịch:

“Ca ca Huyền Hành của ngoan ghê.”

Phó Huyền Hành đỏ cả tai:

“Gọi một nữa … ‘ca ca Huyền Hành’.”

“Hứ, thèm gọi!”

Hắn xoay nàng , ôm nàng từ phía , hai cùng ngắm cảnh ngoài cửa sổ—hoa nở rực rỡ, liễu xanh rợp trời.

“Vân Nguyệt, may mắn vì nàng bên .”

“Hay là… nàng làm Nữ hoàng, làm Hoàng phu của nàng?” — giọng nghiêm túc vô cùng.

Thẩm Vân Nguyệt nghĩ một chút về việc làm Nữ hoàng…

— Có một vị Hoàng phu ghen, chẳng thể trai .

— Còn đối phó lũ quan giả tạo.

— Lại còn… phê tấu chương mệt chết.

Nàng lập tức lắc đầu:

“Không ! Mỗi ngày bận tối mắt gì vui? Chàng tưởng là trâu ?”

Phó Huyền Hành khẽ, nắm lấy tay nàng:

“Chỉ vì nỡ. Ta đem giang sơn Đại Chu làm sính lễ, dâng tặng nàng.”

Thẩm Vân Nguyệt nhíu mày:

“Vương gia Thụy Quận và Vương gia Lệ Quận vẫn còn ở trấn Vĩnh Hòa, e là sắp giở trò nữa.”

“Đợi Dạ Thương , bảo mang Ngọc Tủy Thảo và Nhung Đình đến phủ Tấn Dương.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-232-hay-la-nang-lam-nu-hoang-ta-lam-hoang-phu-cua-nang.html.]

“Cũng .”

Nhà họ Dung hồi đáp: họ tặng nàng cửa hàng ở Thạch Hàn châu và ngân lâu ở Vân châu, thêm một trang trại hơn 300 mẫu và một vạn lượng bạc trắng, 5.000 lượng vàng.

Người của họ vẫn còn ở Bách Gia thôn, chờ Dạ Thương đến gặp.

Thẩm Vân Nguyệt nghĩ ám vệ mới chắc tới, bèn đẩy Phó Huyền Hành :

“Đừng dính nữa, cấp của thấy thì ?”

“Bọn họ dám . Ai , móc mắt!”

Đám ám vệ bên ngoài: … Tất cả đều cúi đầu đất, hận thể bới đất mà chui xuống.

Thẩm Vân Nguyệt: … Quá bạo .

“Vào .” — Phó Huyền Hành buông tay nàng, xuống ghế một cách lười biếng.

“Tuân lệnh, chủ tử!”

Cửa nhà tre mở , 9 mặc hành phục lượt bước .

8 là nam, chỉ 1 cô gái mặt tròn, lúm đồng tiền nhỏ, nở nụ ngọt ngào với Thẩm Vân Nguyệt—đáng yêu vô cùng.

Thẩm Vân Nguyệt há hốc mồm kinh ngạc:

“Cô gái nhỏ cũng là ám vệ á?”

Cô gái mũm mĩm lập tức quỳ xuống cùng , ngẩng đầu hì hì:

“Chủ tử, thuộc hạ là Nguyệt Niệm, cũng là trong doanh ám vệ. Ta thứ tám về võ lực, gọi là Bát Niệm!”

Gương mặt của Nguyệt Niệm vẫn còn nét trẻ con, má phúng phính làm véo thử.

Phó Huyền Hành cau mày, kéo tay áo Thẩm Vân Nguyệt:

“Lau nước miếng .”

Thẩm Vân Nguyệt ngoan ngoãn lau vội mép môi, đó cau mày tức giận:

"Phó Huyền Hành..."

Phó Huyền Hành mỉm nhàn nhạt:

"Nguyệt Niệm sẽ theo hầu bên cạnh cô, làm thị nữ hộ vệ. Cần một thị nữ võ nghệ giỏi bảo vệ cô."

Nụ của khiến Nguyệt Niệm và 8 khác kinh ngạc.

Đây còn là chủ nhân lạnh lùng như băng giá ?

Phó Huyền Hành tiếp tục:

"Nguyệt Niệm, từ nay sẽ theo cô tiểu thư, nhớ lời mệnh lệnh của cô ."

"Vâng, chủ tử."

Nguyệt Niệm Thẩm Vân Nguyệt:

"Xin chủ tử ban cho thuộc hạ một cái tên."

"Không cần , thấy Bát Niệm lắm."

Nguyệt Niệm mỉm :

"Thuộc hạ cũng thấy Bát Niệm mà."

Phó Huyền Hành những khác:

"Tiểu Cửu, cũng theo tiểu thư, hộ tống tiểu thư ."

"Vâng."

Ẩm Cửu chắp tay đáp, tuổi cũng lớn lắm.

"Ẩm Dịch, làm quản gia phủ Phó, theo sự sắp xếp của tiểu thư."

"Tuân lệnh."

Phó Huyền Hành sắp xếp xong , còn để cho Tiểu Lục và Tiểu Thập đảm nhiệm việc dò la bên ngoài.

Ẩm Tam và Tiểu Lục chịu trách nhiệm về an ninh của phủ Phó và phủ Thẩm.

Sắp xếp xong, Phó Huyền Hành bảo nghỉ ngơi.

Thẩm Vân Nguyệt thấy Phó Huyền Hành còn việc, liền dẫn Bát Niệm về chỗ ở.

"Cậu bộ quần áo khác , bộ đồ đen hợp với dáng dấp của cô."

"Nô tỳ cũng thấy , chủ tử vẫn đang trong thời kỳ tang, nô tỳ tìm Mộc Nhã đổi bộ khác."

Thẩm Vân Nguyệt gật đầu:

"Đi ."

Khi Bát Niệm rời , nàng thở dài thầm:

"Quả nhiên là ở Hắc Phong Nhai, đến đây dò xét rõ ."

Phòng làm việc của Thẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền Hành tách riêng.

Hiện giờ, sư phụ của Trần Tiểu Câu đang dẫn xây một ngôi nhà hai gian ở phía nam, dự định xây cho nhà Phó một khu vườn hai gian và bao quanh các nhà tre.

Thẩm Vân Nguyệt mở cửa phòng làm việc thì A Tứ đến.

"Chú Tứ ơi."

"Tiểu thư Vân Nguyệt, thiếu gia Vinh giao giấy tờ đất cho , mấy ngôi làng gần chân núi đều mua hết ."

A Tứ hiểu tại Thẩm Vân Nguyệt mua cả đất hoang.

Dù chỉ tốn bảy tám chục lượng bạc.

khai hoang đất hoang vốn cần tiền bạc, thắc mắc:

"Tiểu thư, tại tốn tiền mua đất hoang làm gì?"

Thẩm Vân Nguyệt trả lời:

"Ta một cho xong. Nếu mua, khác thấy khai hoang sẽ cố ý khai một miếng trong đó."

"Thà bỏ chút bạc mua hẳn còn đỡ rắc rối."

A Tứ gật đầu, suy nghĩ theo lời .

"Đệ cũng tìm khai hoang , cho trồng khoai tây."

Thẩm Vân Nguyệt lấy một tờ phiếu bạc năm trăm lượng đưa cho A Tứ:

"Lấy tên ngươi mua đất, nhất là đất ruộng nước, định trồng lúa nước đất của ngươi."

"Đất của ?" A Tứ nhăn mày hỏi.

Loading...