Tịch thu gia sản, lưu đày biên ải – Quét sạch kho báu hoàng gia, làm giàu phát tài - Chương 126: Đấu Thú
Cập nhật lúc: 2025-10-16 00:09:57
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Vân Nguyệt nhẹ màng, “Tôi tin con mắt của Huyền Hành. đợi tiểu nhị tới, là trong đấu thú trường ai mua hòa.”
“Hắn hỏi ý kiến Đông gia .”
Thẩm Vân Nguyệt nhẹ nhàng giải thích.
Trong lúc đang chuyện, tiểu nhị đó nhanh bước tới.
“Công tử, Đông gia thể mua hòa.” Tiểu nhị cũng lặng lẽ mua hai lượng bạc hòa, vì tỉ lệ cược hòa cao hơn.
Cao hơn cả việc chó sói thắng, cũng cao hơn việc tiểu nô lệ thắng.
Thẩm Vân Nguyệt đưa một tờ ngân phiếu, “Tiểu ca, đây là bộ gia sản của chúng , đường trông cậy hôm nay đấy.”
Cô mày nhíu nhẹ, mỉm, như bông nụ cành cây mùa xuân.
“Huyền Hành, đừng trách phung phí nhé?”
Phó Huyền Hành mỉm nơi khóe miệng, “Tất nhiên trách. Không thể để khác xem thường .”
Tiểu nhị liếc ngân phiếu.
Một trăm lượng bạc.
Thẩm Vân Nguyệt mua nhiều hơn chút, nhưng cũng thể quá phô trương. Nếu , những giải sai cũng dễ đổi ý.
“Cô nương, là mua ít thôi? Con chó sói từng thua, c.h.ế.t trong miệng nó ít nhất cũng hai ba chục đứa nô lệ.”
Nói xong, những xung quanh đều mua cược chó sói thắng.
Bành Bạc Diện suy nghĩ lấy mười lượng bạc mua chó sói thắng, mười lượng bạc hòa.
Mấy giải sai thì mua ít nhiều khác .
Cơ bản đều theo cách của Bành Bạc Diện mua.
Khâu Chí Anh phục lắm.
Cố ý đè bẹp Thẩm Vân Nguyệt, lấy một tờ ngân phiếu.
“Mua thêm nô lệ thắng.”
Tiểu nhị nhận lấy, mở xem, thật ngờ thiếu gia thật giàu .
Một phát tay là năm trăm lượng bạc.
Anh thu tiền , phát cho hiệu tương ứng.
Trên đó ghi tiền mỗi mua.
Mua chó sói thắng tỉ lệ cược thấp, còn mua nô lệ thắng thì cao hơn.
Kiểu mua như Phó Huyền Hành và họ thì nhiều.
Tỉ lệ cược tự nhiên cao nhất.
Cái lồng bên cạnh bê lên. Trên bàn đặt một chiếc lồng sắt khổng lồ, hai đầu lồng đều cánh cửa sắt mở .
Bên cạnh bàn xếp các chiếc lồng khác.
Một bên lồng nhốt những con ch.ó hoang đói, chó sói, và một con sói lông xám.
Bên lồng thì là bảy tám đứa tiểu nô lệ.
Thẩm Vân Nguyệt gần như dám những đứa trẻ đó.
Cô cũng bất lực.
Cảm nhận sự run rẩy của Thẩm Vân Nguyệt, Phó Huyền Hành siết c.h.ặ.t t.a.y cô. Ngón trỏ vuốt ve vòng tròn trong lòng bàn tay cô.
Một dòng điện truyền qua lòng bàn tay.
Thẩm Vân Nguyệt co rúm tay, lén Phó Huyền Hành bằng khóe mắt.
Lúc cô đoán mối quan hệ trong lòng hai ?
Phó Huyền Hành thì áp sát tai cô thì thầm:
“Vân Nguyệt, đừng nghĩ nhiều. Bây giờ chúng thể làm gì nhiều, nhưng cũng thể gây rối một chút.”
“Gây rối thế nào?”
Thẩm Vân Nguyệt vui mừng tiến gần hơn.
Trên mặt cô rơi một chút lông tơ nhẹ nhàng rơi mắt Phó Huyền Hành, còn tỏa mùi hương đặc trưng của con gái.
Phó Huyền Hành lặng lẽ tránh ánh mắt.
Cổ họng tự chủ lăn một cái, cảm thấy nóng.
Thẩm Vân Nguyệt nghi ngờ , dùng tay khuấy khuấy.
“Gây rối thế nào?”
Phó Huyền Hành lấy một tay vắt thành hình vòng cung, che miệng nhỏ với Thẩm Vân Nguyệt.
“Có ?”
Thẩm Vân Nguyệt thì thầm.
“Thử xem .” Phó Huyền Hành khả năng giao tiếp với động vật.
Anh còn bản năng áp chế với chúng.
Một cô gái mùa đông run rẩy bên lồng, cô cố tình cởi cúc ngực.
Giọng nhỏ nhẹ truyền đến.
“Tôi thật sự thích động vật. Thấy chúng tranh đấu với những đứa nô lệ để một miếng ăn, thật sự đau lòng.”
“Tôi hy vọng chúng thắng.”
Cô gái mặc trang phục sặc sỡ dừng , mặt hô to:
“Có ai giống , mong những con vật đáng thương hôm nay thể thắng một phần thức ăn ?
Chúng gì? Vì để sống, chúng cố gắng chiến đấu nhiều.
Chúng con còn lý do gì để cố gắng?”
Có hô to.
“Nói đúng. Số 1 thắng.”
Số 1 là chó hoang.
Số 2 là những đứa nô lệ.
Thẩm Vân Nguyệt về lồng nô lệ, vài đứa nhỏ mặt biểu cảm, dường như tiếng hô bên ngoài với chúng chẳng liên quan.
Tất cả đều vui buồn.
Chỉ một bé, trong mắt thoáng qua sự độc ác và bản năng sói.
Mấy đàn ông khỏe mạnh bước lên.
Đầu tiên tới bên tiểu nô lệ.
Mấy đứa tiểu nô lệ đều run rẩy.
Đàn ông khỏe mạnh bưng một chiếc lồng, bên trong chính là bé bản năng sói.
Thẩm Vân Nguyệt nhíu mày .
Cậu bé mắt động đậy, khi nhóm thì giao tiếp ánh mắt với Thẩm Vân Nguyệt.
Cậu vẫn mặt biểu cảm, phía vang lên tiếng của một bé khác.
“Anh trai...”
Cậu bé 1 dường như tỉnh chút, chỉ lặng lẽ bé đang phía .
Số phận của họ cũng chỉ như .
Ở trong lồng, chờ ăn hoặc ăn.
Một bên lớn của lồng mở.
Một đàn ông khỏe mạnh cầm gậy gỗ gõ lồng nơi bé ở.
Bắt bé ngoan ngoãn bò giữa lồng.
“Nhanh bò .”
Đàn ông khỏe mạnh gõ gậy mắng nhiếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tich-thu-gia-san-luu-day-bien-ai-quet-sach-kho-bau-hoang-gia-lam-giau-phat-tai/chuong-126-dau-thu.html.]
Cậu bé bò góc lồng, mím môi cửa sắt bên .
Khi đàn ông khỏe mạnh bê con ch.ó hoang khác.
Mọi hô lên.
Tiếng reo hò kỳ quái của đám đông vang lên dồn dập.
Thẩm Vân Nguyệt những hô, lặng lẽ cắn môi .
Cô bé chó hoang xé nát.
Bành Bạc Diện phía phun lời chửi.
“Đồ c.h.ế.t tiệt.”
“Ai ai thắng?” Có hào hứng hỏi bên cạnh.
Bành Bạc Diện tức giận, “Tao cái gì?”
Cùng lúc con ch.ó hoang bên lồng thả lồng lớn, bé chuẩn tấn công.
Chó hoang sủa một tiếng.
Ngay lập tức lao tới, há miệng cắn bé.
Thẩm Vân Nguyệt lấy tay bịt miệng, nhắm mắt , mở một khe mắt.
Xung quanh vang lên tiếng reo hò phấn khích.
“Cắn , cắn c.h.ế.t thằng nô lệ đó.”
“Đến cả con ch.ó hoang còn đánh c.h.ế.t ? Đồ c.h.ế.t tiệt, nếu tao thua tao sẽ đánh c.h.ế.t mấy đứa mày.”
...
Các loại tiếng reo hò đều .
Chỉ Thẩm Vân Nguyệt và Phó Huyền Hành yên lặng.
Khâu Chí Anh nhảy lên.
Anh mua một nghìn lượng bạc.
Bây giờ chắc chắn chó hoang lên là cắn c.h.ế.t bé.
Gào lên:
“Cắn , cắn .”
...
Thẩm Vân Nguyệt trong lòng tức giận, vẫn gào thét như xé lòng.
Cô tay động nhẹ.
Khâu Chí Anh ở thắt lưng mất mất túi tiền.
Được thu gian.
Thẩm Vân Nguyệt tiếp tục , theo thời gian trôi qua.
Người và chó dần dần rơi thế giằng co.
Người đàn ông khỏe mạnh cầm gậy tới.
Đập mạnh lồng.
Người và chó trong lồng tiếp tục cắn xé.
Khoảng gần một hương thơm ( 15-20 phút).
Cậu bé chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt biểu cảm đầy m.á.u tươi.
Miệng còn dính một mảng lông chó.
“Thắng .”
...
Hiện trường sôi sục.
Khâu Chí Anh khỏi chửi rủa: “Đồ c.h.ế.t tiệt, c.h.ế.t cho .”
Tiếng la hét kêu gọi bé c.h.ế.t nhiều.
Thậm chí ném đá nhỏ về phía đó.
Đối với cảnh tượng , duy trì trật tự tại hiện trường nhắm mắt làm ngơ.
Thẩm Vân Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.
Xác con ch.ó hoang móc .
Có đàn ông khỏe mạnh vội tới lồng chó sói.
Thẩm Vân Nguyệt trong lòng linh cảm , kêu lên:
“Họ để thằng nô lệ đánh trận trường kỳ ?”
“Có vẻ .”
Phó Huyền Hành chằm chằm con ch.ó sói, con ch.ó sói giao tiếp ánh mắt với từ đầu.
“Huyền Hành.”
Thẩm Vân Nguyệt ở hiện trường, đột nhiên Phó Huyền Hành liều mạng.
Cô thấp giọng gần tai thì thầm:
“Việc nguy hiểm đừng làm.”
“Không .”
Phó Huyền Hành , vẫn chằm chằm con ch.ó sói, cổ họng phát âm tiết lạ.
Không ai chú ý tới .
Một bên lồng mở.
Chó sói bước , thu ánh mắt về phía sân khấu.
Cậu bé áp sát lồng, trong tư thế tấn công, quần áo chỉ đủ che .
giờ mướt mồ hôi.
“Bắt đầu.”
Người đàn ông khỏe mạnh gõ lồng.
Người và chó vốn đang quan sát, lao về phía , cắn xé.
Một chén trôi qua ( 5 phút).
Hai bên đều kiệt sức, gần chết.
Người khán đài đều chửi rủa om sòm.
“Làm cái quái gì ? Tao sắp thua c.h.ế.t .”
“Mẹ kiếp. Tao hôm nay chắc lỗ to.”
...
Bành Bạc Diện gì, mắt như mực về phía Phó Huyền Hành.
Lúc cũng cảm thấy chắc hòa .
Lão Hoàng Đầu cũng phát hiện.
Thốt lên:
“Lạ thật, còn đánh nhỉ?”
“Không .” Bành Bạc Diện thầm thì.
Những đàn ông khỏe mạnh xung quanh lồng liên tục đập lồng.
Gậy trong tay cũng liên tục gõ và chó trong lồng.
“Huyền Hành, bên chuyện gì chứ?”
Phó Huyền Hành lắc đầu , giữ c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Vân Nguyệt trong lòng bàn tay.
“Bàn tay em lạnh quá.”
Thẩm Vân Nguyệt: ... Giờ là lúc chuyện ?