Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 115: Anh bắt nạt em, anh là chó!

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:18:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Một vài chiếc xe nối đuôi tiến khuôn viên lớn của nhà họ Phó.

Chiếc RollsRoyce dừng , Điền Dã là đầu tiên bước xuống, vội vàng chạy đến mở cửa xe cho Phó Thịnh Niên.

Giản Dao tự đẩy cửa xe , bước xuống thằng biệt thự.

Phó Thịnh Niên nhanh chóng đuổi kịp, quấn chặt chiếc áo khoác rộng thùng thình cô, bế cô lên, bước thẳng trong phòng.

Phó Thịnh Niên bế thẳng phòng tắm, đặt cô xuống, lưng , bắt đầu mở nước bổn tắm.

"Bây giờ tin em ?"

phía , ánh mắt u buổn .

Anh đầu cô một cái, vẻ mặt u ám khẽ ừ một tiếng.

Cô thở phào nhẹ nhõm, đợi xả xong nước tắm thì tự cởi quẩn áo, ngâm bổn.

Anh bên cạnh bổn tắm, dùng khăn ướt lau nhẹ lên vùng vai và cổ của cô.

Anh cứ lau mãi một chỗ, dùng lực tay mạnh, khiến cô đau đớn, vùng vai và cổ đỏ ừng cả lên.

"Anh làm em đau ."

Cô né sang một bên, nhưng giữ chặt cổ tay kéo về .

Anh giữ vẻ mặt lạnh lùng, tiếp tục dùng khăn lau lên vai và cổ cô, cô cảm giác như làn da sắp cọ mất một lớp. Cô hiểu đang phát điên vì lý do gì.

"Phó Thịnh Niên, làm em đau đấy!"

Cô tức giận hét lên.

Bàn tay cầm khăn của dừng , mắt dán chặt vùng da đỏ ừng vai cổ cô, cùng với dấu hôn chướng mắt , đôi mắt trừng to, đỏ ngầu.

Anh ném chiếc khăn trong tay xuống, bất ngờ giữ lấy gáy cô, hôn lên môi cô, hôn cắn.

Môi Giản Dao đau nhói, trong miệng tràn vị tanh ngọt của máu.

Anh ... đang cắn cô.

Cắn VÔ cùng mạnh.

Cô cố sức đẩy , m.á.u từ khóe miệng cô chảy xuống.

"Anh là chó!"

"Anh từng rằng nếu còn bắt nạt em thì là chó."

Tâm trạng cô gần nhưsụp đồ, nức nở, run lên bần bật, co ro ôm lấy trong bổn tắm.

Những lời hứa hẹn của đều là giả!

PhóThịnh Niên nghẹn trong lổng ngực, cô run rẩy, vội vàng bế cô khỏi bổn tắm, kéo lấy một chiếc khăn tắm quấn chặt cho cô, bế cô khỏi phòng tắm.

Anh xuống ghế sofa, đặt cô lên đùi, ôm chặt lấy cô.

"Anh sai , sai , sai ..."

Anh ngừng lặp câu "Anh sai ", ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vết m.á.u môi cô, hôn lên đó.

đến mệt lả trong vòng tay , mặt vẫn còn vệt nước mắt.

Anh bế cô về giường, quẩn áo cho cô, chui chăn, kéo cô lòng .

Khi Giản Dao mở mắt lẩn nữa, bên ngoài trời tối đen.

Trong phòng chỉ một chiếc đèn tường mờmờsáng.

Không thấy bóng dáng Phó Thịnh Niên .

ngây giường, nghĩ đến dáng vẻ hung dữ đó của Phó Thịnh Niên, nước mắt kìm mà trào .

Cửa phòng đột nhiên ai đó đẩy .

Một bóng cao lớn bước , nhận đó là Phó Thịnh Niên, cô vội lau nước mắt, lưng với .

Anh xuống bên giường, dùng tay dịu dàng vỗ về lưng cô, "Dậy ?"

"Anh cút ."

"Giản Dao, sai ."

"Anh tin em, còn bắt nạt em, là chó."

"Anh là chó."

Phó Thịnh Niên còn tức giận nữa, nhớ dáng vẻ cô co ro lóc, tim đau như ai cứa.

"Em đừng giận nữa, dậy ăn chút gì ?"

Giản Dao đáp lời .

làm ngơ với nhưtrước.

Anh thẫn thờ một lúc, dậy ngoài, bưng một khay thức ăn.

Giản Dao chịu dậy, liền bế cô đặt lên đùi , một tay ôm cô, một tay đút cho cô ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-115-anh-bat-nat-em-anh-la-cho.html.]

ép ăn nửa bát cháo, vùi mặt vai bắt đầu .

Anh ôm cô dỗ dành, cho đến khi cô nín mới thôi.

Sáng hôm , Giản Dao nhận một chiếc điện thoại mới, Phó Thịnh Niên lắp sẵn thẻ sim của cô . Lần , tùy tiện động đến danh bạ mà cô lưu trong điện thoại nữa.

Có một tin nhắn WeChat do cốTương gửi đến.

Cố Tương vẫn giúp cô một chuyến đến công ty Phơng Ngu, hỏi từ nhân viên ở đó liên lạc của phóng viên Lục Đổng, gửi cho cô.

Cô lập tức gọi đó.

Tiếng chuông đồ lâu, Lục Đổng mới bắt máy.

"Giản tiểu thư."

"Sao lâu gọi cho ?"

hứa sẽ cho tiền cho , và nào cô thất hứa.

"Xin , ... nhập viện ."

"Cái gì?"

"Tôi đánh một trận, thưong tích nhẹ, viện hơn một tháng ."

Lục Đổng kể chuyện gặp cho cô, khi đang theo dõi Mạnh Mỹ Trúc thì bất ngờ mấy gã to con vây , lôi ngõ đánh cho một trận nhừtử.

Lúc đó tưởng sẽ đánh chết.

May mà qua đường phát hiện, gọi xe cứu thương giúp .

Anh gãy mấy cây xương sườn, một cánh tay và một bên chân suýt nữa cũng đánh gãy, bản thì hoảng loạn, làm cả gia đình cũng một phen hú vía.

"Tôi nghĩ phát hiện ."

Giản Dao sợ đến mức thốt nên lời.

"Giản tiểu thư, xin , chắc thề tiếp tục giúp cô nữa, sợ lắm ."

Lục Đổng bất lực, vì chút tiền mà đánh đồi cả mạng sống.

Lần còn may đánh chết, thì chắc vẫn may mắn thế .

Giản Dao ngẩn một lúc lâu, thông cảm : "Anh vất vả , chi phí điểu trị của sẽ lo hết."

"Cảm ơn Giản tiểu thư."

Tắt máy xong, Giản Dao phịch xuống đất.

Trong lòng cô hoang mang tột độ.

Thì Mạnh Mỹ Trúc phát hiện Lục Đổng từ lâu ?

Cô bất lực vật đất, cả ngơ ngác như kẻ mất hổn.

Nằm sàn lâu, cô bỗng như nhớ điểu gì, lảo đảo bò dậy, lục tung tủ đồ để tìm.

Phó Thịnh Niên thấy động tĩnh, bước phòng, thấy cô đang quỳ đất, điên cuổng lật mở ngăn kéo của tủ bên tường.

"Em đang tìm gì ?"

Giản Dao mặt tái nhợt, mổ hôi đầm đìa, cuối cùng cô

cũng tìm tấm ảnh .

Đó là bức ảnh do Lục Đổng chụp , là bức ảnh chụp cảnh Mạnh Mỹ Trúc lén lút gặp gỡ một đàn ông nửa đêm tại nhà máy bỏ hoang.

Dù chỉ chụp bóng lưng, thấy rõ mặt, nhưng cô linh cảm, làm cô ngất xỉu chính là .

"Em cẩm gì đó?"

Phó Thịnh Niên bước tới, giật lấy tấm ảnh trong tay cô.

Là bóng lưng một đàn ông, cao 1m8, vóc dáng to lớn, tóc xoăn tự nhiên, còn để dài ngang vai.

Đổng tửanh co , lập tức nhớ đến đưa Giản Dao đến khách sạn.

Cũng là dáng vóc dáng cao lớn, tóc xoăn, dài ngang vai.

Tiểu Hạ

"Chính là ! Hắn và Mạnh MỹTrúc là cùng một phe."

Giản Dao bật dậy, nắm chặt lấy cánh tay Phó Thịnh Niên, kích động đến đỏ cả hai mắt.

"Bọn họ hại em, chính bọn họ hại c.h.ế.t em, họ sẽ buông tha cho em ."

Phó Thịnh Niên sững , "Mẹ em

gặp tai nạn xe ?"

"Họ là một phe, họ..."

Những lời phía Giản Dao kịp , mắt cô bỗng tối sầm , cơ thề mềm nhũn ngã gục lòng Phó Thịnh Niên, ngất .

Khi tình , cô giường.

PhóThịnh Niên ngay bên cạnh, trong tay vẫn cầm tấm ảnh đàn ông .

"Giản Dao, em còn giấu bao nhiêu chuyện nữa?"

Loading...