Vừa bước chân khỏi cửa phòng bao, phía liền vang lên tiếng đổ vỡ loảng xoảng.
Khi ngoài, mới phát hiện má Tiết Kha đỏ bừng.
Cậu , vô tội chớp mắt.
“Chị ơi, em là em trai nhỏ , em thể chứng minh.”
Cậu như thể thật sự hiểu, lảo đảo dậy, đến mặt .
Đuôi cún con của gần như sắp vểnh lên.
“Biết , .” Tôi giơ tay xoa xoa mái tóc bù xù của , đó chuyển đề tài: “Ngày mai em còn làm, đừng quá vất vả nhé.”
Chủ yếu là quá vất vả.
chủ động, thuận theo bàn tay hôn lên đầu ngón tay , cứ thế nửa xổm mặt , ánh mắt ướt át dán chặt , giọng cũng chút tủi : “Không vất vả , em vẫn còn sức để ‘làm việc’ mà.”
Lòng khẽ động, móc móc cà vạt của , cả liền thuận thế đổ về phía : “Vào xe .”
Giọng khàn một chút, khoảnh khắc tiếp theo liền bế bổng lên.
Chu Hử đồng ý ly hôn, tìm nữa.
Chỉ là nhanh khôi phục các mối quan hệ xã giao.
Tại những buổi tiệc tối tụ họp giới thượng lưu, dẫn theo Tiết Kha ngang nhiên xuất hiện.
Giống hệt như cách Chu Hử từng làm.
Những bạn của thấy, vẻ mặt lúng túng, hỏi “chị dâu” đây là tình huống gì.
Tôi nhớ đến việc họ gọi Lâm Thiến Thiến là “chị dâu nhỏ”, thế là thản nhiên , giới thiệu đây là “ em vợ” của các .
Chưa đầy nửa ngày, cả giới thượng lưu Hải Thành đều , cắm sừng Chu Hử.
Khi Chu Hử giận đùng đùng tìm đến tận cửa, mắt sáng rực: “Chiếc đồng hồ ba mươi triệu tặng năm đó , sẽ mua với giá gốc, tặng quà cho Tiểu Kha. Anh đó, chiếc đồng hồ đó là kiểu dáng trẻ trung, năng động, già , hợp đeo nữa .”
Vẻ mặt Chu Hử cứng đờ, đó nhớ nguồn gốc của chiếc đồng hồ .
Biểu cảm chút kỳ quái, cuối cùng đành nhượng bộ: “Nhất định làm chuyện khó coi đến thế ? Tiểu Ý, bây giờ cả Hải Thành đều đang xem chúng làm trò .”
“Tôi quan tâm .” Tôi nhún vai, ngày đầu tiên xem trò , chỉ là đây xem trò một , bây giờ thì hai chúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thoat-khoi-vung-lay/chuong-10.html.]
Chu Hử còn gì đó thì Tiết Kha bất ngờ xuất hiện, vẫn đang đeo chiếc tạp dề hình con mèo.
Nhìn thấy Chu Hử, chút bối rối, rụt rè kéo vạt áo : “Chị ơi, mặt chồng cũ khó coi quá, cần làm thêm cơm cho ?”
Chu Hử , sắc mặt càng khó coi hơn.
“Hôm nay đưa Lâm Thiến Thiến đến, thể hiện sự thành ý của , Tiểu Ý, bảo .” Giọng khàn khàn, ẩn chứa sự tức giận.
Tiết Kha bất ngờ nhắc đến, tin giơ muỗng canh chỉ , đó cũng tức giận, nhưng vẫn cố kìm nén giận dữ mà lý lẽ: “Không đưa tiểu tam đến cũng là chuyện vinh quang gì, cần nhắc nhắc mãi.”
“Cậu tiểu tam ?” Chu Hử , lập tức châm biếm .
Tiết Kha cũng kiên định: “Tôi khác, đối với chị là tình yêu đích thực, chị thích cơ thể của , thể giữ chị , bản lĩnh.”
Chu Hử gần như phát điên, hỏi : “Tô Ý, còn gì để nữa ?”
Tôi , nhàn nhạt mở miệng: “Nếu nhiều hơn nữa xem trò , thì nhất nên nhanh chóng ký .”
Cuộc chuyện ngày hôm đó vẫn đến .
Sau đó Tiết Kha vì gọi là tiểu tam mà về nhà trầm tư lâu.
Tôi để ý đến .
Đến nước , định tái hôn nữa, việc đòi danh phận chẳng qua chỉ là cái cớ để đòi ly hôn.
Tiết Kha lúc nào cũng , giữ .
Tiết Kha buổi tối tự dỗ dành bản .
“Lúc đó em cũng , em tiểu tam.”
“Cho dù là thật thì họ thể đánh em, đánh xong em vẫn tiếp tục làm, hì hì…”
Cứ thế, tiếp tục đưa Tiết Kha khắp nơi phô trương.
Hoặc là mua du thuyền cho xem pháo hoa.
Hoặc là trong công ty do cả hai nhà cùng góp vốn, cao tay trao cho một chức vụ nhàn rỗi, ngang bằng với Lâm Thiến Thiến.
Trong bí mật, Tiết Kha đều chuyển quyền sở hữu các tài sản nhận về tên .
Trên mặt nổi, ngày càng đắm chìm vai trò tiểu tam nam ngang ngược, phô trương.
Hễ gặp Chu Hử, liền nhướng mày trợn mắt, vẻ làm quá.
Tôi mà , nhưng đứa nhỏ hiếm khi vui vẻ, nên cứ để mặc gây rối.