Một lát tiếng đổ vỡ trong phòng vang lên, Điền Phi vội mở cửa xông , gần như cùng lúc Tuấn Khang cũng ở lao tới.
“Chuyện gì?” Tuấn Khang cau mày hỏi.
“À, em mới cho Tịnh Sa xem chiếc nhẫn đính hôn cũ của chúng , em may làm rơi đó.” Hứa Tuệ Linh lên tiếng giải thích.
“Mau tìm nó!” Tuấn Khang cau mày quát Tịnh Sa.
“Không , dù gì mẫu đó cũng cũ , em liên hệ với nhà thiết kế, sẽ làm cái khác, cũng tại tay em gầy quá nên nhẫn rộng đó .”
“Em cầm cái nhẫn nào của chị!” Tịnh Sa cau mày cãi: “Chị gọi em đây còn câu nào ném nhẫn đập đồ…”
“Im mồm!” Trịnh Tuấn Khang bộ dáng hùng hổ của Tịnh Sa cau mày quát: “Tôi cô mau tìm nó, cô điếc ?”
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
“ em làm mất.”
“Tôi cô tìm thì cô tìm.” Tuấn Khang quát lớn.
Hứa Tuệ Linh giả bộ sợ hãi: “Anh Khang, giúp việc giờ giá ?”
Một màn khiến Tịnh Sa hết sức chịu đựng, cô từ bỏ tranh luận cùng , cúi nhặt mảnh đồ sứ vỡ.
Sau đó, Tịnh Sa cầm những mảnh vỡ đặt lên bàn: “Tôi xin phép rời .”
Cô hai bước, Trịnh Tuấn Khang kéo .
“Trịnh Tuấn Khang, còn gì nữa?”
“Chưa thấy chiếc nhẫn!” Hứa Tuệ Linh Tịnh Sa, thở suy yếu.
“Ý chị là gì?" Tịnh Sa cau mày lớn giọng hỏi, rõ ràng chuyện cô còn từng làm gì, mà tự nhiên đổ cho cô làm những việc .
"Cô Uông, xin , cô đừng hiểu lầm. Tôi chỉ cô giúp tìm chiếc nhẫn." Hứa Tuệ Linh vội vàng đẩy xe lắn tới mặt, chặn .
“Chiếc nhẫn thể rơi ở đây. Chị tìm kiếm cái gì khác ?" Tịnh Sa cũng chỉ là bừa mà hóa đúng với tâm trạng của Tuệ Linh. Nhẫn vẫn cô giấu trong tay, thực sự nỡ buông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thoat-khoi-ac-ma/chuong-26.html.]
Tìm nhẫn chỉ là cái cớ, Tuệ Linh thăm dò một chút Uông Tịnh Sa mới là mục đích chính.
"Cô Uông, mất nhẫn là . Đó là thứ vô cùng quan trọng đối. Nếu cô vội, giúp tìm nó nhé!” Tuệ Linh khẩn thiết nhờ.
"Tôi..." Tịnh Sa khó xử, thực sự cô thể chắc là chiếc nhẫn hề ném , nhưng làm khi chẳng ai cô .
Tịnh Sa đưa tay lên tháo hoa tai xuống cùng với chiếc nhẫn đính hôn lúc đưa cho Trịnh Tuấn Khang.
“Trả cho !”
Tuấn Khang cau mày: “Cô làm là ?”
“Ý mặt chữ!”
"Uông Tịnh Sa, đừng quá xa!" Trịnh Tuấn Khang giữ lấy bàn tay đang cầm nhẫn và hoa tai đưa tới mặt , sắc mặt vô cùng khó coi.
Uông Tịnh Sa cố chịu đựng nỗi đau, ngước mắt lên, cố mỉm nhẹ nhàng, "Tôi đang vội, thể ở đây chơi cái trò tìm nhẫn cũ rích cùng hai , hôn nhân giả của chúng sẽ hủy bỏ."
Trịnh Tuấn Khang ngờ Uông Tịnh Sa những câu như , cho nên sững sờ tại chỗ.
Câu của cô khiến bàng hoàng, đột nhiên buông tay. Trên cổ tay Tịnh Sa hiện lên vết đỏ rớm máu.
"Tôi sẽ ngoài để thông báo chuyện đính hôn của chúng chỉ là một trò đùa." Cô sải bước khỏi phòng, lành lang , âm thanh sắc nét và mạnh mẽ của giày cao gót, gọn gàng vang lên.
Trịnh Tuấn Khang lập tức đuổi theo, thể để lộ chuyện .
Phòng chờ rơi một sự im lặng khủng khiếp, Hứa Tuệ Linh trừng mắt theo. Lòng cô đang cực kì đau đớn.