Thoái Hôn xong, Ta Thành Bảo Vật Trong lòng Người - Chương 6: Ngươi Cần Lập Cho Ta Một Bằng Chứng
Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:15:41
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm .
Sau khi tan làm, Thẩm Thanh Vân liền xách một gói bánh ngọt tìm Lâm Dao.
Lâm Dao đang sách trong thư phòng.
Nàng ngẩng đầu thấy y bước , khẽ nhíu mày.
Mở lời gọi Linh Tê.
Linh Tê đang bận rộn bên ngoài, cũng để ý Thẩm Thanh Vân . Vừa thấy y liền sa sầm nét mặt.
Lâm Dao một tay lật dở cuốn sách trong tay, một tay phân phó:
“Đi xem hôm nay ai là trực cổng, ai cũng cho , xuống lĩnh mười bản tử.”
Linh Tê lĩnh mệnh liền .
Đi ngang qua Thẩm Thanh Vân còn liếc xéo một cái.
Thẩm Thanh Vân cũng chẳng để ý, cất bước đến mặt Lâm Dao.
Đặt gói bánh ngọt trong tay lên thư án gỗ tử đàn.
“Ta mang theo bạch ngọc cao mà nàng thích ăn.”
Lâm Dao liếc mắt cũng thèm, vẫn tự lật dở sách trong tay.
Thẩm Thanh Vân liền xuống ghế tròn bên cạnh nàng.
Y đưa tay định nắm lấy tay Lâm Dao.
Lâm Dao lập tức tránh , mặt lộ vẻ tức giận.
“Thẩm đại nhân đến phủ chuyện gì?”
Bàn tay đưa lúng túng giơ giữa trung.
Thẩm Thanh Vân mím môi, đành rụt tay về.
“Hôm nay đến là Nguyệt Như xin nàng. Là nàng hiểu chuyện, hôm qua làm phiền nàng, khi về quở trách nàng một phen, nàng .”
“Không cần.”
Lâm Dao dậy, bước lùi vài bước.
Giữ cách với y.
Thẩm Thanh Vân thấy nàng đối với xa cách như , khẽ nhíu mày.
Vẫn kiên nhẫn :
“Dao nhi đừng giận nữa, nàng oán đưa hương bài cho Nguyệt Như, nàng đang ghen đúng ?”
Lâm Dao cạn lời y, trong mắt tràn đầy sự chán ghét.
Thẩm Thanh Vân vẫn tiếp tục : “Nàng nàng thu hồi hương bài , hôm nay đặc biệt đến lấy. Nàng cũng học chế hương, mới đưa hương bài cho nàng xem đó thôi.”
Lâm Dao nhàn nhạt mở lời:
“Ngươi nếu hôm nay đến để lấy hương bài, mời về . Hương bài nàng làm vỡ nát, vứt .”
Làm vỡ nát ?
Nguyệt Như hề với y chuyện .
Y chợt nghĩ, Lâm Dao đang trong cơn tức giận, cố ý lời giận dỗi, chỉ là trả hương bài cho y nữa thôi.
Vậy y nhân tiện thể lấy đó làm cớ, với nàng về chuyện hương phổ.
“Không , vỡ thì làm một cái khác cho . Nguyệt Như cũng học, nàng còn thể dạy nàng nữa.”
Y nghĩ thật đẽ bao.
Lâm Dao Thẩm Thanh Vân với ánh mắt lạnh nhạt, khiến y cảm thấy thoải mái.
“Ngươi như làm gì?”
“Ngươi đến tìm rốt cuộc chuyện gì? Có gì cứ thẳng, cần vòng vo như .”
Bề ngoài y là Dương Nguyệt Như đến xin nàng, nhưng hết đến khác nhắc đến chuyện Dương Nguyệt Như học chế hương.
Chẳng lẽ còn thật sự nàng dạy nàng ?
Đầu óc y bệnh chứ.
Thấy nàng thẳng thắn như , Thẩm Thanh Vân hít sâu một , quyết định mục đích y đến hôm nay.
“Nguyệt Như nàng ...”
Ánh mắt Thẩm Thanh Vân chút né tránh, mở lời với nàng y rốt cuộc vẫn chút chột , giọng cũng nhỏ vài phần.
“Nàng mượn cuốn hương phổ của mẫu nàng xem qua.”
Lâm Dao ngạc nhiên ngẩng đầu Thẩm Thanh Vân.
“Ngươi gì? Ta rõ, ngươi nữa.”
Thẩm Thanh Vân chút ngượng nghịu kéo khóe môi.
“Nàng chỉ mượn nửa tháng thôi, xem xong sẽ trả nàng ngay. Ta đảm bảo với nàng, tuyệt đối sẽ để đồ của mẫu nàng hư hại dù chỉ một chút.”
Nghe xong lời y, Lâm Dao chỉ thấy lạnh buốt, tức giận đến mức run rẩy.
Y cuốn hương phổ đó quan trọng với nàng đến mức nào.
Sao y thể mở miệng với nàng điều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thoai-hon-xong-ta-thanh-bao-vat-trong-long-nguoi/chuong-6-nguoi-can-lap-cho-ta-mot-bang-chung.html.]
“Lời đảm bảo của ngươi ư?”
Lâm Dao nhịn lạnh.
“Lời đảm bảo của ngươi cũng thể tin ?”
“Ngươi năm đó đảm bảo với cha như thế nào?”
“Ngươi đời ngươi chỉ , tuyệt đối để chịu dù chỉ nửa phần ủy khuất. Cha chính vì tin những lời đường mật của ngươi, mới đồng ý mối hôn sự .”
“Thế nhưng ngươi làm gì? Ngươi trong thời gian chịu tang, lén lút lưng làm chuyện đê tiện với khác. Giờ đây, ngươi còn cả gan đòi hỏi di vật của mẫu .”
“Ta dựa mà còn tin lời đảm bảo của ngươi.”
Trong lòng Lâm Dao lửa giận bốc cao, nhưng nàng vẫn cố gắng kìm nén cảm xúc.
Thấy nàng nhắc đến cha mà vành mắt đỏ, Thẩm Thanh Vân khỏi chút đành lòng.
chuyện xảy , vì nàng thể bình thản chấp nhận chứ.
“Đó là ngoài ý , cũng . gạo nấu thành cơm , Nguyệt Như mang cốt nhục của Thẩm gia chúng , chẳng lẽ nàng bỏ mặc nàng ?”
“Ta loại vô trách nhiệm như , làm .”
“Ta cưới nàng cũng sẽ ảnh hưởng đến việc đối xử với nàng. Ta quên lời hứa với thầy, thầy đối với ân trọng như núi, nguyện dùng cả đời để báo đáp ân tình của thầy.”
Lâm Dao lạnh lùng y.
Làm chuyện vô sỉ như , còn trưng bộ dạng chính trực hiên ngang.
Nàng cảm thấy vẫn hiểu đủ sâu sắc sự vô sỉ của y.
Im lặng một lát.
Toàn Lâm Dao dần dần bình tĩnh , nàng chậm rãi mở lời:
“Được, tin ngươi một .”
Thẩm Thanh Vân thấy nàng thuyết phục, mặt lộ vẻ vui mừng.
“Ta nàng sẽ hiểu cho mà.”
“Hương phổ ở tẩm phòng của , lấy đây, ngươi ở đây đợi .”
Thẩm Thanh Vân gật đầu theo bóng lưng nàng rời , tâm trạng vô cùng .
Lâm Dao đến tẩm phòng, mở ngăn kéo đầu tiên bên trái bàn trang điểm , một cuốn hương phổ yên vị bên trong.
Lâm Dao rút hương phổ , đóng ngăn kéo , trở về thư phòng.
Thẩm Thanh Vân định lấy cuốn hương phổ , nhưng Lâm Dao rụt tay tránh .
“Muốn mang , ngươi cần lập cho một bằng chứng.”
“Bằng chứng gì?”
Lâm Dao trải một tờ giấy phẳng thư án, từ giá bút lấy một cây bút, cúi mấy hàng chữ.
Viết xong, nàng khẽ thổi khô mực, đưa cho Thẩm Thanh Vân xem.
Thẩm Thanh Vân xem xong, sắc mặt lập tức trầm xuống ba phần.
“Có cần thiết như ? Nàng còn sợ nàng cố ý làm hỏng ư? Nàng loại đó, nàng cần nghĩ về nàng như .”
Lâm Dao rút tờ giấy trong tay y, dùng chặn giấy đè lên thư án.
“Ta quản nàng , chỉ ai lấy đồ từ tay , đó chịu trách nhiệm. Ngươi nếu đồng ý thì ký tên, ấn dấu tay. Ngươi nếu đồng ý, mời về , đồ vật sẽ để ngươi mang .”
Thẩm Thanh Vân suy nghĩ.
Liền ký tên, ấn dấu tay lên tờ khế ước đó.
Đằng nào những chuyện giấy cũng sẽ xảy , y chỉ cần dặn Nguyệt Như cẩn thận một chút khi xem là .
Lâm Dao quả thật là làm quá lên, tiểu nhân chi tâm .
Thẩm Thanh Vân cầm lấy hương phổ, thấy Lâm Dao cũng ý giữ y ở , liền cất bước định rời .
Lâm Dao nhặt gói bánh ngọt bàn, ném lòng y, về chỗ cũ sách, y nữa.
Thẩm Thanh Vân gói bánh ngọt trong tay, thầm thở dài.
Mẫu y sai.
Y quả nhiên quá nuông chiều nàng, nên mới khiến nàng ngang bướng đến .
Chờ nàng gả về, y quả thật dạy dỗ nàng một phen cho tử tế, bớt cái tính tình kiêu căng của nàng.
Sau khi Thẩm Thanh Vân rời , Linh Tê bước thư phòng.
“Tiểu thư với gác cổng , thấy Thẩm gia nhất loạt cho , đuổi thẳng cổ .”
“Ừm.”
Linh Tê thấy tờ giấy cam kết thư án, liền cầm lên .
Vừa liền giật : “Tiểu thư, đưa hương phổ của phu nhân cho ?”
“Ừm, giúp Dương Nguyệt Như mượn.”
Thấy Lâm Dao vẻ mặt quan tâm, Linh Tê sốt ruột đến giậm chân.
“Người làm mà yên tâm , sợ nàng giở trò .”
Nhớ đến chuyện hương bài ả tiện nhân làm hỏng hôm qua, Linh Tê giờ vẫn thấy bực bội khó chịu.
“Nàng nhất định sẽ làm hỏng.”
Lâm Dao vô cùng chắc chắn.