Thoái Hôn xong, Ta Thành Bảo Vật Trong lòng Người - Chương 138: Dám cả gan suy đoán thánh ý rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:44:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Khánh An Đế cho ban ghế cho Tấn Vương phi.
Sau đó kể cho bà những gì Triệu Cấu trong tấu chương, bỏ sót một chữ nào.
Hắn vẻ mặt mệt mỏi Tấn Vương phi.
“Nếu Trẫm liều mạng ngăn cản, những Ngự Sử hận thể ngay lập tức bắt Trạch Doãn ngục, để dẹp yên sự phẫn nộ của dân chúng.”
“Những Ngự Sử đó bình thường ngay cả Trẫm cũng dám mắng, Hoàng Thẩm, Trẫm thực sự chịu áp lực lớn mới thể ém nhẹm chuyện xuống.”
Tấn Vương phi xong lời , khí thế ban đầu đến liền yếu hẳn.
Những lời chuẩn sẵn một bụng lập tức nghẹn trong cổ họng.
Con trai bà chẳng qua chỉ là cưỡi ngựa làm thương một tiện dân mà thôi, trong mắt bà căn bản chuyện gì to tát.
Sao qua lời bọn họ thành phạm lớn, suýt chút nữa là tội thể tha thứ.
Hoàng đế như , trong lòng bà dù ấm ức, cũng đành cúi đầu nhận , nhận lấy tình của Hoàng đế.
“Là thần quản giáo Thế tử, mới để gây họa lớn như , làm phiền Bệ hạ .”
“Đều là một nhà, Hoàng Thẩm khách khí với Trẫm .”
Khánh An Đế với bà một tiếng, mở miệng :
“Người cũng cần quá tự trách, Trạch Doãn dù tuổi còn nhỏ, bây giờ quản giáo vẫn còn kịp.”
“Trẫm hạ một đạo thánh chỉ cho bế môn tư quá vài ngày trong phủ, học tập lễ pháp, cũng là để chặn miệng những Ngự Sử , tránh cho chuyện làm lớn, cuối cùng làm tổn hại đến thể diện của Tấn Vương phủ.”
Tấn Vương phi trong lòng tuy , nhưng lời Hoàng đế câu nào cũng là đang suy nghĩ cho bọn họ.
Bà cũng tiện thêm gì nữa.
bà cũng thể để con trai đánh vô ích.
Trừng phạt bọn họ, cũng thể để gia tộc Tiêu hưởng lợi.
“Bệ hạ, dù Trạch Doãn , tự thần và phụ đến giáo huấn, làm đến lượt Định Bắc Hầu phủ vượt quyền mặt giáo huấn.”
“Bọn họ rõ ràng là coi hoàng gia chúng gì, nếu Bệ hạ nghiêm trị, thần và Vương gia ở kinh thành cũng thể ngẩng đầu lên nữa, uy nghi hoàng thất ở ?”
Khánh An Đế ôn tồn với bà:
“Hoàng Thẩm còn hiểu? Hiện giờ kinh thành ai mà khen ngợi một câu Tiêu Hàm Ngọc của Định Bắc Hầu phủ là trọng nghĩa cứu , Trẫm lúc những thể phạt nàng, mặt ngoài còn ban thưởng cho nàng, chẳng lẽ Hoàng Thẩm Trẫm làm lạnh lòng bách tính kinh thành ?”
Tấn Vương phi trợn mắt há hốc mồm : “Chẳng lẽ Trạch Doãn cứ thế mà đánh vô ích ?”
Khánh An Đế vẫy tay hiệu bà yên tâm.
“Chuyện Hoàng Thẩm cần lo lắng, Trẫm nỡ để Trạch Doãn chịu ủy khuất, Tiêu Hàm Ngọc đến nhận với Trẫm, của Hầu phủ cũng giáo huấn nàng , chuyện cứ thế dừng .”
Khánh An Đế một lời định đoạt.
Sự trừng phạt Tấn Vương phi trong lòng chấp nhận, bà còn thêm vài câu, Khánh An Đế cầm một đạo tấu sớ phê duyệt.
“Hoàng Thẩm cứ về nghỉ ngơi , Trẫm còn nhiều chính vụ xử lý.”
Hắn mở lời tiễn khách, Tấn Vương phi đành dậy hành lễ, từ từ lui .
Khánh An Đế ngẩng đầu bóng lưng bà rời , thần sắc u ám khó lường.
Sau khi trở về, bà kể chuyện cho Tấn Vương .
Tấn Vương mặt trầm xuống hừ lạnh một tiếng.
“Cái gì mà vì thể diện Tấn Vương phủ chúng , chính là thiên vị Định Bắc Hầu phủ, căn bản coi là thúc phụ gì.”
Tấn Vương phi những khuyên nhủ, còn đổ thêm dầu lửa.
“Bây giờ là Hoàng đế, dù Trạch Doãn đánh chết, xử lý thế nào chẳng là một lời của , đây là kinh thành chứ đất phong của chúng .”
“Chàng bây giờ chẳng qua cũng chỉ là một Phiên Vương mà thôi, tự nhiên coi gì.”
“Ngươi câm miệng cho .” Tấn Vương giận dữ bà mắng.
Tấn Vương phi mặt tái xanh dậy, vung khăn ngoài.
Tấn Vương năm đó cách vị trí Thái tử cũng chỉ còn một bước chân, vì Thái Tông Hoàng đế cuối cùng đổi ý, lập Tiên đế làm Thái tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thoai-hon-xong-ta-thanh-bao-vat-trong-long-nguoi/chuong-138-dam-ca-gan-suy-doan-thanh-y-roi.html.]
Nếu bây giờ ngai vàng cũng sẽ là Lý Hằng Chiêu .
Hắn tin chuyện năm đó bàn tay của Tiêu Diễn.
Tấn Vương vốn luôn canh cánh trong lòng về chuyện , bà kích động, trong lòng càng thêm phiền muộn, nắm đ.ấ.m siết chặt.
Con trai đánh, mà chỉ bằng vài lời nhẹ bẫng của Khánh An Đế mà bỏ qua.
Người đánh những trừng phạt, mà (Hoàng đế) còn ban thưởng cho Tiêu gia.
Đây rõ ràng là đang vả mặt , ý cảnh cáo.
Trong lòng khỏi uất ức khó tả.
Cảm giác sống quyền khác thật dễ chịu.
Ai mà chẳng quyền lực chí cao vô thượng đời .
Thế nhưng rời kinh thành nhiều năm như , ở kinh thành sớm còn thế lực gì, nên mới nhân cơ hội chọn một thế gia để kết .
Trong Vân Thủy Cư, Lâm Dao bôi thuốc xong cho tay Tiêu Hàm Ngọc thì thánh chỉ ban thưởng cho Tiêu Hàm Ngọc ban xuống.
Lâm Dao mặt mày ngưng trọng Tiêu Hàm Ngọc đang vui vẻ và Tiêu Hàm Chương với vẻ mặt bình tĩnh.
Tiêu Hàm Ngọc sắc mặt hai , nụ mặt cũng trở nên cứng đờ.
“Sao thế? Bệ hạ những phạt mà còn hạ chỉ khen thưởng , sắc mặt các ngươi là ?”
Tiêu Hàm Chương như : “Có cần phóng pháo, ngoài bày tiệc rượu ba ngày để ăn mừng một chút ?”
Tiêu Hàm Ngọc lười biếng chẳng buồn để ý đến , sang hỏi Lâm Dao: “Có vấn đề gì ?”
“Chính là như mới vấn đề. Bệ hạ thật sự cần thiết hạ đạo chỉ .”
Đây rõ ràng là đang kéo thù hận về phía Định Bắc Hầu phủ.
Lâm Dao ánh mắt chuyển sang Tiêu Hàm Chương, mấy chắc chắn hỏi:
“Bệ hạ để mâu thuẫn giữa Hầu phủ chúng và Tấn Vương phủ thêm lớn?”
Tiêu Hàm Chương cong môi nàng: “Bệ hạ làm thì lợi ích gì?”
Lợi ích thì nhiều vô kể, Lâm Dao lập tức phản ứng .
“Nếu chuyện làm lớn, những nhà gả con gái Tấn Vương phủ, thấy gió chiều đúng, sẽ từ bỏ ý định.”
“Bệ hạ Tấn Vương liên hôn với các thế gia trong kinh thành, nhưng ngài thể thẳng, thể nhân cơ hội làm hỏng danh tiếng Tấn Vương phủ.”
Tiêu Hàm Chương nàng nhanh chậm : “Lợi hại thật, ngay cả thánh ý cũng dám dò xét.”
Lâm Dao: “…”
Nhìn bộ dạng vững vàng của Tiêu Hàm Chương, Lâm Dao kinh ngạc thốt lên:
“Vậy nên sớm Bệ hạ căn bản sẽ phạt Hàm Ngọc?”
Tiêu Hàm Chương phủ nhận.
Hoàng đế ý thu hồi quyền lực trong tay các phiên vương, Tấn Vương chắc chắn là đối tượng đầu tiên mà ngài tay.
Hơn nữa, bọn họ tra Tấn Vương đang lén lút tích trữ tư binh.
Chuyện cho Hoàng đế một cơ hội để tay.
Hắn dẫn Tiêu Hàm Ngọc cung cũng chỉ là qua loa một lượt ở chỗ Hoàng đế, để ngài thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
“Vậy còn để chịu đòn oan uổng làm gì?”
Tiêu Hàm Ngọc nghiến răng, cực kỳ bất mãn .
Tiêu Hàm Chương nàng, ánh mắt rơi xuống mặt Lâm Dao, ý :
“Không Lâm Dao bảo đánh ? Sao còn cắn ngược một miếng?”
Lâm Dao suýt chút nữa nghẹn lời.
“…Ta… nhưng cũng với những chuyện .”
Hèn chi khi chuyện xảy , đều gì mấy, đẩy .
Có chuyện chuyện đều ly gián quan hệ của hai nàng.