Thiếu Gia Sao Lại Thế Này - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:16:18
Lượt xem: 170

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi ưỡn n.g.ự.c nở một nụ hạnh phúc, thiếu phu nhân quả là , thậm chí còn quan tâm đến sức khỏe của , giống thiếu gia chút nào.

 

buổi tối, khi thứ ba thiếu gia ném thứ thích ăn bát , cảm thán với thiếu gia: “Thiếu phu nhân là một .”

 

Thiếu gia: ?

 

Thiếu gia : “Cô thần kinh ?”

 

Tôi kể cho thiếu gia chuyện gặp Chu Thụy, thiếu gia lườm một cái: “Cô hôn ước với là cô tin , còn là bố cô, cô tin ?”

 

“Sách sinh học rằng nam giới ít nhất mười hai tuổi mới khả năng sinh sản, thiếu gia chỉ lớn hơn hai tuổi, rõ ràng bố .”

 

Thiếu gia: …

 

Cuối cùng thiếu gia ném thêm mấy miếng nữa bát , hung dữ : “Tôi và Chu Thụy bất kỳ quan hệ nào, đừng gọi bừa, để thấy cô gọi bậy nữa, trừ lương nửa năm!”

 

Tôi hít một lạnh, hình phạt từng trong lịch sử! Tôi cúi đầu ăn cơm, dám thêm một lời nào nữa.

 

Tuy nhiên, tiết thể d.ụ.c ngày hôm Chu Thụy chặn ở phòng đồ.

 

Tôi thắc mắc: “Lẽ nào tiết thể d.ụ.c của hai lớp chúng ngày nào cũng cùng một lúc ?”

 

Chu Thụy trả lời câu hỏi của , mắt cô đỏ hoe, tức giận chất vấn : “Mày gì với Trì Dã! Mày hôm nay bảo tao đừng đến gần mày mặt cả lớp !”

 

Tôi cẩn thận hỏi: “Vậy bạn đến đây là để làm gì?”

 

Chu Thụy : “Chắc chắn là mày cố tình gây chia rẽ quan hệ giữa bọn tao! Tao cảnh cáo mày nữa, tránh xa Trì Dã , nếu tao sẽ cho mày tay!”

 

Tôi thở dài, bất lực : “Thiếu... đúng, Chu Thụy, thể rời xa thiếu gia .”

 

Là một Ám vệ, cần bảo vệ sự an của chủ nhân.

 

Tôi vốn nghĩ khi giải thích, Chu Thụy sẽ hiểu cho , nhưng ngờ cô lạnh một tiếng: “Tống Quỳ đúng , nếu mày điều thì đừng trách tao khách sáo!”

 

Trước đây khi làm Ám vệ, nhiều ám sát với câu khách sáo. Cuối cùng tất cả bọn họ đều c.h.ế.t thây. Vì hề để lời đe dọa trong lòng.

 

Một tháng kỳ thi cuối kỳ, nhà trường tổ chức một hoạt động trại hè kéo dài mười ngày.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thieu-gia-sao-lai-the-nay/chuong-3.html.]

Nghe phu nhân thiếu gia vốn thích tham gia hoạt động kiểu nhưng năm nay bất ngờ đăng ký. Là Ám vệ của thiếu gia nên đành theo.

 

Chủ đề của trại hè là tìm hiểu thiên nhiên. Khu cắm trại chọn ở trong núi, xa khu vực thành phố.

 

Ban ngày giáo viên sẽ sắp xếp chúng núi để thành các nhiệm vụ khác . Thiếu gia yêu cầu tuân theo sự sắp xếp của giáo viên, tùy tiện theo .

 

, chỉ thể báo cáo tình hình hàng ngày với thiếu gia buổi tối. 

 

Chỉ điều thiếu gia chẳng mấy quan tâm. Lúc nào cũng hỏi vui . Ám vệ chúng thì phép ham chơi!

 

Mặc dù núi làm nhiệm vụ mỗi ngày nhưng vẫn tranh thủ lúc ai để ý để giải quyết một rắc rối thể đe dọa đến sự an của thiếu gia trong rừng.

 

Vừa lúc tách khỏi đội nữa, theo thường lệ dọn dẹp rắc rối cho thiếu gia, gặp Chu Thụy.

 

Bên cạnh cô còn cô gái , nhớ tên là Trần Lệ Văn. Hai trông như chạy đến từ đó, vẻ mặt lo lắng.

 

Trần Lệ Văn còn kịp thở với : “Tống Quỳ, Tạ Trì Dã cẩn thận rơi xuống một cái hang , đang tìm khắp nơi đấy!”

 

Vừa thấy thiếu gia gặp chuyện, lập tức nhảy xuống khỏi cây: “Thiếu gia ở ?”

Linlin

 

“Đi theo bọn , bọn dẫn .”

 

Tôi chút do dự theo hai họ.

 

Họ dẫn loanh quanh lâu, lúc hỏi thứ ba "vẫn tới " thì hai dừng .

 

Họ tiếp nữa mà chỉ hất hàm về một hướng: “Ngay đằng , cái hố đó sâu quá, bọn cứu lên , xem nghĩ cách nào , hình như còn thương nữa.”

 

Nghe thiếu gia thương, càng thêm sốt ruột, kịp suy nghĩ vội vàng chạy tới.

 

chạy mấy bước, chân bỗng hụt xuống. Một màn trời đất cuồng, ngã mạnh xuống một cái hố sâu mà thợ săn dùng để bẫy thú.

 

Tệ hơn nữa, vì quá đột ngột kịp giữ thăng bằng nên chân giẫm một cái bẫy thú. Tôi cố gắng dùng khinh công bay khỏi miệng hố nhưng vì chân thương nên thể bay .

 

Ngay khi đang bám vách hố để leo lên, Chu Thụy và Trần Lệ Văn xuất hiện ở miệng hố.

 

Tôi lo lắng tình hình của thiếu gia còn nguy cấp hơn , bèn với họ: “Các bạn cần quan tâm đến , mau tìm cứu thiếu gia.”

 

Loading...