Trái tim Tô Vũ thắt . Cô hiểu Bùi Thiên Lâm chuyện gì, nên dù đang trong vòng tay , cô vẫn vội vàng .
- Xin , em làm phiền . Em chỉ là...
Tuy nhiên, khi cô ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của Bùi Thiên Lâm, cô lập tức im bặt.
Không hiểu , mỗi khi đối mặt với Bùi Thiên Lâm, cô luôn khí chất của áp chế. Trước đây, khi còn điều hành công ty, cô chẳng hề tỏ yếu đuối dù đối mặt với những cổ đông gian xảo. Giờ đây, đối mặt với , cô thể phản kháng.
Ôm Tô Vũ, Bùi Thiên Lâm hỏi.
- Vừa em gọi là gì?
Trước đây, Bùi Thiên Lâm hề nhận sự khác biệt trong cách cô chào hỏi. Vậy mà hôm nay, giọng cô đặc biệt chói tai.
Đây là biệt danh mà một vợ nên dành cho chồng . Biệt danh tượng trưng cho sự xa cách và xa lạ.
- Tam… Tam thiếu gia. Gọi như gì ?
Trong gia đình , chẳng ai cũng gọi Bùi Thiên Lâm như ?
Mặc dù cảm thấy gọi như ngượng ngùng, sẽ nghĩ là lão già, nhưng cô vẫn cứ gọi.
Tuy nhiên, cô làm theo kiểu La Mã. Là một vợ hợp đồng, cô đương nhiên thể quá nổi bật. Cô theo thói quen theo đám đông, xưng hô với như .
Đang nghĩ ngợi điều gì đó, bỗng nhiên tầm mắt tối sầm . Một luồng khí tức cường tráng lập tức bao trùm lấy cô, môi cô che .
- Ôi!
Tô Vũ tấn công bất ngờ, thể cứng đờ, phản kháng.
Bùi Thiên Lâm ôm cô quá chặt.
Sau một hồi lâu, Tô Vũ cuối cùng cũng tìm cơ hội tránh né. Cô thở hổn hển, hét lớn.
- Tam thiếu gia, em…
- Gọi tên !
Nói xong, thèm để ý nữa mà hôn cô.
Tô Vũ thể tránh né, chỉ thể tiếp tục đáp trả.
Tâm trí cô rối bời. Cô đột nhiên tỉnh táo .
“Tên tức giận vì gọi là “Tam thiếu gia” ? Anh còn đặc biệt nhấn mạnh là gọi thẳng tên !”
Tô Vũ cảm thấy tìm mấu chốt vấn đề, lập tức cảm thấy tự tin hơn. Vừa thở hổn hển, cô hét lên.
- Bùi… Thiên… Lâm…
Ban đầu, cô định gọi tên đối phương bằng giọng điệu nghiêm túc để tỏ tôn trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thieu-gia-bui-co-hang-ta-y-tuong-de-du-do-co-ay-ket-hon/chuong-52-goi-anh-bang-ten-cua-anh.html.]
Không ngờ, tuy cô gọi tên , nhưng Bùi Thiên Lâm đang bận hôn cô, làm gián đoạn động tác của cô. Lời của cô tràn ngập sự cám dỗ, mỗi lời đều kèm theo tiếng thở hổn hển. Ngay cả Tô Vũ thấy cũng mềm nhũn. Cô tin đây là giọng của .
Nếu ngay cả cô cũng cảm thấy như , Bùi Thiên Lâm thì ? Anh gần như thể kiềm chế bản và biến thành sói.
- Không thế !
Bùi Thiên Lâm dường như nhận điều gì đó. Anh ôm chặt Tô Vũ, chịu buông . Cô kịp gì thêm, hôn cô ba cái.
- Thiên… Thiên... Lâm!
- Bỏ chữ đầu tiên ! - Bùi Thiên Lâm lệnh hống hách.
Tuy Tô Vũ lảo đảo như ngọn cỏ yếu ớt trong vòng tay , nhưng cô vẫn đồng ý. Cô nghiến răng .
- Thiên Lâm, em gọi là Thiên Lâm. Anh gọi thì tùy !
Bùi Thiên Lâm ngạc nhiên Tô Vũ đang đỏ mặt trong vòng tay . Một nụ thoáng qua trong mắt . Anh suy nghĩ kỹ gật đầu.
- Được!
Tô Vũ cắn môi, trừng mắt đàn ông mặt.
Chẳng họ chỉ là vợ chồng hợp đồng ? Sao quan tâm đến cách cô gọi như ?
- Gọi cái tên đó !
Tô Vũ trợn mắt Bùi Thiên Lâm, từ chối. Cô tức giận hét lên.
- Thiên Lâm!
- Ừm, lắm!
Nói xong, một nụ hôn nồng cháy giáng xuống cô, khiến Tô Vũ run rẩy.
Một lúc , cảm thấy thở của Tô Vũ trở nên bất . Anh ngẩng đầu lên hỏi.
- Sao em tìm ?
Tô Vũ từ từ thả lỏng , buột miệng.
- Tam thiếu gia, em…
Xoẹt!
Cảm nhận ánh mắt sắc bén của Bùi Thiên Lâm, cô lập tức phản ứng , vội vàng sửa .
- Thiên Lâm, đồ nhờ chú Cửu gửi đến nhiều quá. Chắc hẳn tốn kém lắm. Trước đây chúng thỏa thuận, mỗi tự lo liệu chi phí sinh hoạt. Lý do chúng ở bên ... là vì chúng cùng mục đích. Em thể tiêu tiền của , nên em đưa cái cho .
Nói xong, Tô Vũ đưa một tấm thẻ ngân hàng.
- Cầm lấy!