Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 8
Tác giả: Mr.Bin
Đêm đó, Nhã Lam cuộn tròn trong chăn, thể vẫn còn nhức mỏi trận "trừng phạt" ngay văn phòng tổng giám đốc. An Dương, như thường lệ, thô bạo đến nghiệt ngã, dịu dàng đến tan chảy.
Cô sợ, nghiện.
Cửa phòng bật mở. Không cần gõ, cần báo . An Dương xuất hiện, áo sơ mi trắng chỉ cài hai cúc, cà vạt lỏng lẻo, mắt ánh lên như mãnh thú săn mồi.
“Em tưởng hôm nay thế là đủ?” – Anh nhếch mép, bước kéo phăng chăn khỏi cô.
“Anh điên ... Em nổi nữa ...” – Cô lùi góc giường, mặt đỏ bừng, tim đập hỗn loạn.
“Thế thì im.” – Anh cúi , siết cằm cô . “Anh làm hết.”
Nói , cúi xuống ngậm lấy môi cô, mạnh mẽ đến nghẹt thở. Tay di chuyển nhanh chóng, xé toạc lớp váy ngủ mỏng manh, để lộ da thịt trắng mịn với từng dấu hôn cũ còn in hằn.
“Anh... bao giờ chán em ?” – Cô hỏi, ánh mắt đẫm sương.
An Dương khựng một giây, ghé sát tai cô, thì thầm bằng giọng trầm đặc:
“Anh nghiện em. Cơ thể em, tiếng rên của em, cả cách em co rút mỗi lên đỉnh... Tất cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/thi-tham-trong-dem-chuong-8.html.]
Nhã Lam kịp thở. Một giây , đ.â.m mạnh cô, cho cô bất kỳ sự chuẩn nào.
“A... An Dương...!” – Cô hét lên, hai tay bấu chặt lấy ga giường.
“Rên to lên. Chúng ở căn hộ cách âm. Anh tiếng em van xin.”
Anh dịu dàng. Nhịp chuyển động dứt khoát, mạnh mẽ, từng cú thúc đ.â.m sâu điểm nhạy cảm khiến cô cong run rẩy. Mồ hôi túa đầy trán, nước mắt nhòe cả hàng mi dài.
“Em... chịu nổi nữa...!”
“Chịu.” – Anh cúi xuống l.i.ế.m nước mắt cô, ánh mắt như ngọn lửa thiêu rụi lý trí. “Em quen với việc mỗi đêm đều yêu đến phát .”
Cô lên đỉnh bao nhiêu . Chỉ cơ thể như vỡ tan sự va chạm dữ dội .
Lúc kết thúc, An Dương vẫn rời khỏi cô. Anh giữ nguyên trong cô, ghì chặt lấy eo, n.g.ự.c phập phồng.
“Em chỉ là tình nhân của , Nhã Lam.” – Anh thì thầm. “Em sẽ là vợ . Sẽ sinh con cho . Và mãi mãi rời .”
“Anh điên ...” – Cô mệt mỏi bật tiếng yếu ớt, giọng khàn khàn vì rên quá nhiều.
An Dương kéo cô lòng, đặt môi lên trán cô.
“Điên vì em. Và chữa.”