THÌ THẦM TRONG ĐÊM - THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-08 09:04:47
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 7

Tác giả: Mr.Bin

Một tuần trôi qua kể từ đêm định mệnh , Nhã Lam gần như mất phương hướng. An Dương chỉ chiếm lấy cô bằng xác, mà còn bằng cả sự hiện diện dày đặc đến nghẹt thở.

Anh cho cô về nhà, dọn sẵn một căn hộ cao cấp ngay tầng văn phòng, giao thẻ từ tận tay:

“Ở đây. Từ giờ, em là của .”

Nhã Lam vốn nghĩ một đêm cuồng nhiệt, đàn ông sẽ với cuộc sống lạnh nhạt. An Dương thế. Anh là một loại đàn ông nguy hiểm – chiếm đoạt bằng đam mê, kiểm soát bằng t.ì.n.h d.ụ.c và níu giữ bằng bản năng chiếm hữu điên cuồng.

Tối nay, tan ca đầy mười phút, cô gọi lên văn phòng tổng giám đốc. Không trợ lý, thư ký, cuộc họp nào cả.

Chỉ . Và ánh khiến cô như lột trần ngay khi cửa khép .

“Em định mặc váy ngắn như thế ngoài?” – Giọng trầm đục, mắt dán chặt đôi chân thon dài lấp ló lớp vải mỏng.

“Em chỉ xuống siêu thị lầu…”

An Dương thêm lời nào. Anh dậy, từng bước chậm rãi áp sát cô. Mỗi bước tiến tới, cô lùi , cho đến khi lưng đụng cánh cửa văn phòng lạnh ngắt.

“Thế mà dám báo cho ?” – Anh gằn từng chữ, ánh mắt như bóp nghẹt thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/thi-tham-trong-dem-chuong-7.html.]

“An Dương…” – Cô run rẩy.

“Tự em chuốc lấy.” – Anh thì thầm, giọng khàn như dội lửa tim cô.

Ngay đó, xoay , ép sát lưng cô cửa, tay kéo váy cô lên đến tận hông. Tiếng khóa kéo vang lên, lạnh lẽo và kích thích.

“Anh... ở đây... đây là công ty…” – Cô thở dốc, tim đập loạn.

“Càng kích thích, đúng ?” – Anh , thô bạo đầy ma mị.

Không cho cô thêm thời gian suy nghĩ, đẩy mạnh từ phía . Một cú thúc báo khiến cô giật b.ắ.n , môi bật tiếng rên nghẹt ngào.

An Dương siết eo cô chặt hơn, từng cú thúc càng lúc càng mạnh, như trừng phạt. tay dịu dàng vuốt ve phần lưng trần của cô – mâu thuẫn đến điên dại.

“Em là của ... Nhã Lam... cả trong bóng tối lẫn giữa ánh đèn.” – Anh gằn giọng, cúi xuống l.i.ế.m nhẹ gáy cô. “Đừng để dạy em điều đó mỗi ngày.”

Mồ hôi rịn đầy trán, cơ thể cô run lên bần bật, nhưng miệng bật tiếng rên yếu ớt – phản kháng, mà là thỏa mãn.

Khi kết thúc, để cô gục xuống. Anh bế cô lên, đặt lên ghế da trong văn phòng, lau từng giọt mồ hôi trán cô bằng khăn tay như thể làm gì cả.

“Anh yêu cách em rên .” – An Dương khẽ mỉm . “ còn nhiều hơn. Em sẵn sàng , Nhã Lam?”

trả lời. Chỉ là, trong ánh mắt cô, ánh lửa cháy lên – lặng lẽ nhưng dữ dội.

Loading...