Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 2
Tác giả: Mr.Bin
Tiếng đồng hồ treo tường vang đều trong căn phòng ngập . Ánh sáng từ chiếc đèn ngủ màu hổ phách hắt xuống thể trần trụi của hai quấn lấy như hòa tan từng tế bào.
Nhã Lam thức dậy giữa đêm, cơn đau rát ngọt ngào nơi khiến cô khẽ nhăn mặt. Mọi ký ức như sóng trào kéo về—những cú đ.â.m mạnh đến nghẹt thở, đôi mắt đầy dục vọng của , và giọng khàn khàn bên tai: “Rên nữa , để em sung sướng đến mức nào.”
Cô đưa tay vuốt nhẹ lên vệt đỏ nơi cổ, dấu tích của nụ hôn sâu đến mức xé nát lớp da. Chỉ nhắm mắt một lúc, cô vùi dập như một con sóng nhỏ đại dương nuốt trọn.
Và …
“Còn định trốn khỏi giường của ?” – Giọng trầm đục vang lên, kéo theo là vòng tay mạnh mẽ vòng từ phía , giữ chặt eo cô, dán lồng n.g.ự.c nóng rực lưng trần cô.
“Em... chỉ định uống nước...” – Nhã Lam cố giữ giọng bình thản, nhưng thở lạc nhịp và nhịp tim nhảy loạn phản bội cô.
An Dương bật khẽ, cúi xuống l.i.ế.m nhẹ vành tai cô. “Anh nghĩ cơ thể em cần thứ khác hơn là nước.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/thi-tham-trong-dem-chuong-2.html.]
Nói , để cô kịp phản ứng, lật cô , đè lên. Cơ thể trần trụi một nữa ma sát , khiến cô rùng .
“Chưa đủ… Đêm nay em gọi đến, em nghĩ sẽ rời khi chỉ mới nếm một thôi ?” – Hơi thở gấp gáp, mắt như thiêu đốt, và bàn tay trượt xuống nơi mềm mại giữa hai chân cô.
“Ưm... An Dương...”
“Gọi tên hơn là rên rỉ trong gối đấy, Nhã Lam.”
Anh kéo hai chân cô vòng qua eo , đẩy hề thương tiếc. Âm thanh va chạm da thịt vang vọng, dồn dập và điên cuồng. Cô chẳng còn sức để nghĩ, chỉ thể ôm chặt lấy cổ , mặc cho cơ thể chinh phục nữa.
An Dương dịu dàng. Anh mạnh bạo, điên dại, như thể đánh dấu cô bằng từng cú đ.â.m sâu nhất. chính sự hoang dại đó khiến trái tim Nhã Lam run rẩy hạnh phúc. Vì cô —chỉ cô mới thể khiến đàn ông mất kiểm soát đến .
“An Dương... Em thuộc về .” – Cô thì thầm.
Anh ngẩng đầu, đôi mắt sâu hun hút cô.
“Không... là em tự dâng cho . Và từ giây phút đó, em sẽ thoát nổi , Nhã Lam.”
Không... là em tự dâng cho . Và từ giây phút đó, em sẽ thoát nổi , Nhã Lam.”