THÌ THẦM TRONG ĐÊM - THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 08:58:14
Lượt xem: 22
THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 1
Tác giả: Mr.Bin
Căn phòng khách sạn cao cấp rực ánh đèn vàng dịu nhẹ, mùi hoa oải hương lặng lẽ len lỏi trong khí. Âm thanh thành phố chặn lớp kính dày, chỉ còn thở gấp gáp và tiếng da thịt va chạm vang vọng trong đêm.
An Dương dựa lưng tường, đôi tay khóa chặt đỉnh đầu bởi một bàn tay to lớn, rắn chắc. Anh hôn cô một lời báo , cho cô thời gian phản kháng – nhưng cô cũng chẳng ý định kháng cự.
“Em đang làm gì , Nhã Lam?” – Giọng trầm thấp, vang lên như ma túy, khiến từng sợi thần kinh trong cô run rẩy.
“Biết.” – Cô ngẩng đầu, ánh mắt long lanh như lửa. “Em sẽ nương tay.”
An Dương nhếch mép, nụ tàn nhẫn cưng chiều đến mức khiến tim đập lệch nhịp.
Anh siết tay, bế bổng cô đặt xuống giường như một món quà quý giá, nhưng cách cởi áo cô thì như xé toạc lớp vỏ bảo vệ cuối cùng. Ánh mắt quét khắp cơ thể trắng mịn đang run rẩy – nhưng là run lên vì khát khao, vì sợ hãi.
"Anh sẽ khiến em bao giờ quên đêm nay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/thi-tham-trong-dem-chuong-1.html.]
Cô cắn môi, ánh mắt rực cháy: “Đừng nương tay.”
Ngay đó, những nụ hôn nóng bỏng dày đặc trút xuống làn da cô, đôi tay di chuyển khắp nơi như đang tuyên bố quyền chiếm hữu. Lưỡi l.i.ế.m dọc đường cong mềm mại, chạm đến nơi mẫn cảm khiến Nhã Lam cong , cắn chặt gối để kìm nén tiếng rên rỉ. An Dương cho cô yên.
Anh túm tóc cô, kéo ngược , ánh mắt cháy rực. “Rên , .”
Nhã Lam đỏ bừng mặt, nhưng tiếng rên nhẹ bật kìm . Cô ngờ một luôn nghiêm nghị trong phòng họp thể trở nên cuồng dã đến thế trong bóng đêm.
Cô yêu An Dương từ lâu, và đêm nay, chính cô là chủ động gửi tin nhắn với chỉ ba chữ: “Em đợi .”
Anh đến, gì ngoài việc dùng thể dạy cô cách một đàn ông yêu điên cuồng.
Từng cú thúc sâu như nghiền nát ý chí cô, khiến lý trí biến mất. An Dương bá đạo, dịu dàng, như thể đốt cháy cô, nhưng đồng thời ôm cô thật chặt – như sợ cô biến mất giữa đêm.
Cuối cùng, Nhã Lam ngất lịm trong vòng tay , nước mắt thấm ướt gối – vì đau, mà là vì hạnh phúc.
An Dương siết chặt cô hơn, thì thầm bên tai: “Đêm nay là bắt đầu… Em sẽ thoát khỏi , Nhã Lam.”