THÌ THẦM TRONG ĐÊM - CHƯƠNG 43

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-11 11:21:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 43

Tác giả: Mr.Bin

Bãi biển Santorini buổi hoàng hôn phủ một màu cam rực rỡ.

Gió biển nhẹ thổi, sóng vỗ lăn tăn, nhưng trong căn villa sang trọng hướng biển chỉ duy nhất một thứ cuồng nhiệt hơn cả tiếng sóng… đó là thở của An Dương.

Nhã Lam bên cửa sổ lớn, khoác một chiếc váy trắng nhẹ nhàng, làn da rám nắng óng ánh nắng chiều.

An Dương từ phía bước tới, cởi áo sơ mi vắt vai, hình rắn rỏi phủ bóng lên cô, vòng tay siết gọn eo nhỏ nhắn.

“Anh bảo… đừng mặc gì khi ở trong phòng.” — Giọng trầm thấp, thở ấm nóng bên tai khiến cô khẽ run.

“An Dương… đây là trăng mật mà…” — Cô lẩm bẩm.

“Chính vì là trăng mật… càng lãng phí một giây nào.” — Anh cúi đầu hôn lên gáy cô, bàn tay từ từ luồn xuống đường cong mềm mại của cô.

Chỉ trong vài giây, dây váy kéo tuột, làn da trắng mịn phơi bày ánh nắng chiều.

An Dương nhấc bổng cô lên, thả nhẹ xuống giường lớn phủ drap trắng tinh.

“Anh… em chuẩn …” — Cô ngượng ngùng thở gấp.

“Anh chuẩn em .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-43.html.]

Không để cô thêm một lời, cúi phủ lên, môi chiếm lấy môi cô, hôn sâu đến mức cuốn hết thở trong lồng n.g.ự.c cô.

Bàn tay vuốt ve từ bờ vai trần xuống bầu n.g.ự.c mềm mại, ngón tay khẽ day nhẹ đỉnh nhạy cảm khiến cô cong lên.

“An Dương… …” — Cô thở dốc, ánh mắt ươn ướt vì khoái cảm.

“Anh em…” — Giọng khàn khàn vang bên tai cô — “Muốn em đến mức… thể kiềm chế nổi.”

Một cú đẩy sâu khiến cô bật rên, đôi tay bấu chặt lấy vai . Nhịp thúc ngày càng nhanh, mạnh, dứt khoát nhưng vẫn mang theo tất cả sự nâng niu, mê đắm.

“Em là vợ . Là của . Chỉ của .” — An Dương gằn giọng, môi lướt cổ cô, từng cú thúc chiếm hữu đến tận cùng.

Tiếng rên rỉ ngọt ngào vang vọng cả căn phòng sang trọng, hoà lẫn tiếng sóng vỗ ngoài hiên.

Đêm đó, An Dương yêu cô đến tận khi trời sáng, đến mức cô kiệt sức trong vòng tay .

Sáng hôm , ánh nắng vàng nhẹ hắt phòng.

Nhã Lam tỉnh dậy, mệt mỏi nhưng môi vẫn là nụ hạnh phúc. Cô sang, thấy An Dương tỉnh từ lúc nào, ánh mắt dịu dàng nhưng giấu nổi tia ham .

“Em ngủ bao lâu ?” — Cô hỏi khẽ.

“Cả đêm.” — Anh nhạt, cúi sát hôn lên trán cô — “ đêm nay… sẽ cho em ngủ nữa.”

Và trong hành trình trăng mật , dù bầu trời thế nào… thì trong mắt An Dương, Nhã Lam vẫn là cảnh duy nhất ngắm suốt đời.

Loading...