THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 40
Tác giả: Mr.Bin
Một năm lễ cưới.
Biệt thự Lục gia giờ đây khoác lên diện mạo mới — còn dấu vết của m.á.u và s.ú.n.g đạn, chỉ còn những thảm cỏ xanh mướt, những bông hoa hồng trắng nở rộ quanh lối , tiếng chim hót ríu rít hòa tiếng trẻ con.
Bé Thiên chạy lon ton khắp sân vườn, tay cầm một chiếc máy bay đồ chơi, miệng vang: “Bố Dương! Bố Dương bắt con !”
An Dương bước từ thư phòng, ánh mắt sắc lạnh ngày xưa nhường chỗ cho ánh dịu dàng, ấm áp. Anh bế bổng bé Thiên lên, xoay một vòng giữa nắng vàng.
Nhã Lam tựa hiên nhà, mái tóc dài buông nhẹ vai, tay ôm một tách nóng, khóe môi mỉm hạnh phúc.
Ánh mắt họ giao . Trong đôi mắt còn đau thương, chỉ còn bình yên — và tình yêu trải qua đủ lửa thử, m.á.u đổ, nước mắt để khắc sâu thành vĩnh viễn.
An Dương đặt bé Thiên xuống, bước chậm đến bên cô. Anh vòng tay ôm eo cô từ phía , thở ấm nóng phả lên gáy cô khiến cô khẽ rùng .
“Vẫn thấy chán khi làm vợ ?” – Anh trầm giọng hỏi, môi lướt nhẹ vành tai cô.
Nhã Lam bật khẽ:
“Cả đời … chắc chẳng đủ để chán.”
An Dương khẽ, cúi xuống hôn lên cổ cô, thì thầm đầy mê hoặc:
“Đêm nay… sẽ chứng minh cho em thấy… dù là vợ chồng một năm, vẫn khiến em kiệt sức vì yêu.”
“An Dương… ban ngày đấy…” – Cô đỏ mặt, nhưng tim đập rộn ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-40.html.]
Anh xoay cô , cúi sát mặt, ánh mắt sâu thẳm nhưng cháy bừng đam mê quen thuộc:
“Em là vợ , Nhã Lam. Ban ngày ban đêm… đều quyền chiếm hữu em.”
Đêm đó, giữa ánh nến lung linh trong phòng ngủ phủ drap trắng tinh, An Dương ôm lấy cô nữa — vội vàng, giận dữ, còn thở của m.á.u và hiểm nguy.
Chỉ một đàn ông yêu đến cuồng si và một phụ nữ chấp nhận tan chảy trong vòng tay suốt đời.
Hơi thở hòa .
Tiếng rên khe khẽ vang lên trong đêm yên ả, vẫn đầy đam mê và chiếm hữu như thuở ban đầu.
Sáng hôm , An Dương ghì sát cô ngực, thì thầm:
“Cả thế giới thể đổi… nhưng và em — mãi mãi là Thì Thầm Trong Đêm của .”
THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 41 (NGOẠI TRUYỆN 1)
Tác giả: Mr.Bin
Một buổi chiều mùa thu.
Nhã Lam gương, tay vuốt nhẹ lên vòng eo phẳng lỳ sinh. Cô mặc một chiếc đầm ôm đơn giản, làn da trắng mịn, mái tóc dài xõa nhẹ — vẻ mặn mà của một phụ nữ làm , là tình… khiến ánh đều say đắm.
“Anh về .” — Giọng An Dương vang lên đằng , khàn trầm và đầy sức hút.
Cô kịp xoay , áp sát từ phía , vòng tay ôm trọn eo cô, cằm tì nhẹ lên vai cô, đôi mắt dán chặt hình ảnh phản chiếu trong gương.
“Em đang soi gương tự khen ?” — Anh ghé sát tai cô, thì thầm.