THÌ THẦM TRONG ĐÊM - CHƯƠNG 39

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-11 11:04:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 39

Tác giả: Mr.Bin

Ba ngày trận chiến sinh tử, biệt thự Lục gia vẫn còn vương mùi thuốc súng.

ở chính đại sảnh, những bó hoa trắng thuần khiết xếp ngay ngắn, những hàng ghế phủ lụa sẵn sàng.

Chỉ một cặp đôi, quan khách, pháo hoa, rượu champagne.

An Dương mặc vest đen, vết thương vai vẫn còn băng trắng, nhưng ánh mắt sáng ngời, kiêu hãnh.

Nhã Lam khoác bộ váy cưới tinh khôi, đơn giản nhưng thanh thoát, làn da trắng như sứ càng thêm nổi bật chuỗi ngày vùi trong m.á.u và nước mắt.

Họ đối diện , trong một buổi lễ chỉ họ… và lời thề riêng của họ.

“Anh đồng ý lấy em, dù em mang theo quá khứ đầy nguy hiểm và rắc rối?” – Cô thì thầm, mắt ngân ngấn nước.

An Dương nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, giọng trầm thấp vang lên đầy kiêu hãnh:

“Anh đồng ý. Và cũng thề — nếu ai dám động em, sẽ hủy diệt cả thế giới .”

Nhã Lam bật , nhưng nước mắt vẫn lăn dài má.

“Em đồng ý làm vợ … từ bây giờ, từ khoảnh khắc .”

An Dương đợi thêm một giây nào.

Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn sâu lên môi cô, ngay giữa đại sảnh vẫn còn lấm m.á.u khô.

Một nụ hôn dài, cuồng dại và sở hữu tuyệt đối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-39.html.]

Đêm tân hôn.

Phòng ngủ chính dọn dẹp sạch sẽ, drap trắng tinh mới. An Dương cho cô mặc gì ngoài tấm khăn mỏng quấn hờ quanh cơ thể mềm mại.

Anh ép cô , ánh mắt tối , giọng khàn khàn:

“Em là vợ , Nhã Lam. Đêm nay… em rên rỉ trong tư cách một vợ.”

Bàn tay vuốt dọc từ cổ xuống eo cô, mỗi nơi qua đều khiến cô run rẩy.

“Anh chiến đấu cả một cuộc chiến… chỉ để đêm nay.”

Anh thì thầm bên tai cô, đẩy mạnh , chút báo . Một cú va chạm đầy chiếm hữu và mãnh liệt khiến cô cong lên, tiếng rên khe khẽ vang giữa gian.

“Anh sẽ yêu em… yêu đến khi em chỉ còn gọi tên .” – An Dương khàn, từng cú thúc sâu, dứt khoát, mạnh mẽ nhưng vẫn đậm chất nâng niu.

“An Dương… chậm thôi…!” – Nhã Lam thở dốc, nóng bừng.

“Không chậm. Đêm nay… em kiệt sức.” – Giọng khàn khàn vang lên, ánh mắt cháy bỏng.

Tiếng va chạm da thịt vang vọng khắp căn phòng.

Hơi thở họ hòa , tiếng rên, tiếng thở gấp đan xen như một bản nhạc hỗn loạn nhưng đầy đam mê.

Đêm đó, An Dương để cô rời khỏi vòng tay .

Anh yêu cô đến tận khi cô ngất lịm trong khoái cảm lẫn hạnh phúc.

Khi bình minh lên, An Dương vẫn ôm cô, ghì sát bên tai thì thầm:

“Em là vợ , Nhã Lam. Và cả đời … chỉ , chỉ rên, chỉ run rẩy .”

Loading...