THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 38
Tác giả: Mr.Bin
Tiếng s.ú.n.g nổ vang trời.
Khói thuốc s.ú.n.g tràn khắp hành lang biệt thự họ Lục. Cửa kính vỡ tan, nền đá cẩm thạch dính đầy máu.
An Dương bước trong màn khói mờ đặc, chiếc áo sơ mi đen đẫm m.á.u kẻ thù, đôi mắt sắc như d.a.o cắt.
Mỗi viên đạn từ s.ú.n.g lục trong tay đều ghim thẳng đầu những tên lính đánh thuê mặc áo đen, sai một ly.
“Chúng mày nghĩ thể lấy cô khỏi tay tao ?” – Giọng An Dương lạnh lẽo, khàn khàn vì thở gấp, nhưng đầy kiêu ngạo.
Xác địch ngã rạp khắp sảnh lớn.
khi An Dương tiến cổng chính, một bóng lạ đó — thủ lĩnh thực sự của tổ chức săn lùng Nhã Lam suốt nhiều năm qua.
Hắn mặc vest trắng, khuôn mặt già nhưng ánh mắt nham hiểm.
“An Dương.” – Hắn lạnh. “Mày nghĩ mày thắng ?”
“Chỉ cần một sống… là thắng.” – An Dương nhếch mép, giọng khản đặc.
Hắn đưa tay hiệu. Một tên đàn em kéo theo một đàn bà tóc bạc, dáng sang trọng nhưng gương mặt tái nhợt — bà Lục.
“Ngạc nhiên ?” – Tên thủ lĩnh lớn. “Chính mày bán thông tin về ‘Black Fund’. Chính bà khiến con bé Nhã Lam lộ diện.”
An Dương lặng. Đôi mắt đỏ bừng, bàn tay nắm chặt s.ú.n.g đến mức trắng bệch.
Bà Lục một lời. Bà chỉ im lặng An Dương, đôi mắt ẩn chứa muôn vàn cảm xúc phức tạp.
Tên thủ lĩnh tiếp tục:
“Bà bảo vệ gia tộc … nhưng phản bội chính mày để đổi lấy sự bình yên.”
An Dương khàn giọng hỏi:
“Có thật , ?”
Bà Lục nhắm mắt , giọng run run:
“Con hiểu … Nhã Lam là chìa khóa mở ‘Black Fund’. Nếu thỏa thuận… bộ gia tộc sẽ nuốt chửng.”
An Dương lạnh, giọng khàn đục nhưng đầy căm hận:
“Mẹ thể chọn bất kỳ thứ gì… nhưng chọn phản bội con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-38.html.]
Ngay lúc đó, tên thủ lĩnh kéo bà Lục về phía , khẩu s.ú.n.g dí thẳng đầu bà.
“Giao thiết kích hoạt quỹ đen đây! Hoặc tao g.i.ế.c mày ngay bây giờ!”
An Dương hít một thật sâu. Đôi mắt ánh lên tia đau đớn nhưng đầy quyết đoán.
“Tao cần quỹ đen. Tao chỉ cần cô .” – Anh chậm rãi, từng chữ đầy cay đắng.
Rồi nâng s.ú.n.g lên, nhắm thẳng tên thủ lĩnh.
Đoàng!
Một phát s.ú.n.g duy nhất.
Viên đạn xuyên thẳng qua đầu , m.á.u b.ắ.n tung tóe.
Hắn ngã xuống ngay tức khắc.
Bà Lục hoảng loạn ngã quỵ theo.
An Dương bước gần, cướp s.ú.n.g tay tên đàn em, ánh mắt lạnh lùng quét qua bộ đám còn .
“Bọn mày động vợ tao?” – Anh khàn giọng, gằn từng chữ.
“Vậy thì tao g.i.ế.c sạch.”
Năm phút .
Biệt thự Lục gia chỉ còn xác kẻ thù ngổn ngang.
An Dương đó, m.á.u vương đầy mặt, cơ thể bê bết nhưng ánh mắt kiêu hãnh.
Anh ngẩng đầu, hít một thật sâu… xoay , lặng lẽ bước xuống hầm.
Nhã Lam vẫn chờ trong căn phòng hầm trú ẩn.
Khi cánh cửa mở , cô bật .
An Dương bước , ôm chặt cô trong vòng tay, mặc cho m.á.u thấm làn da mềm mại của cô.
“Xong .” – Anh thì thầm, giọng khản đặc.
“Chúng … thể kết hôn .”
Trong đêm mưa, giữa những đau thương, Nhã Lam vẫn thấy trong đôi mắt An Dương — chỉ duy nhất một điều còn nguyên vẹn:
Tình yêu điên dại, cuồng si, bá đạo… dành trọn cho cô.