THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 37
Tác giả: Mr.Bin
Tiếng còi báo động vang lên khắp biệt thự.
Hệ thống đèn đỏ nhấp nháy liên tục, âm thanh rền rĩ dội từng ngóc ngách.
An Dương siết chặt vòng tay ôm Nhã Lam, ánh mắt tối sầm nhưng cực kỳ tỉnh táo.
“Bọn chúng đến .” – Anh thì thầm, bàn tay vuốt dọc sống lưng cô một cuối, như khắc ghi cảm giác mềm mại tận xương tủy.
“Anh… đưa em xuống hầm .” – Giọng cô nghẹn , nước mắt trào .
An Dương khẽ hôn lên trán cô, đôi mắt đỏ hoe nhưng kiên định:
“Không. Anh sẽ đưa em xuống… nhưng bây giờ.”
Anh bế cô lên, áp sát cô bức tường đá đối diện giường ngủ — nơi một nút cảm ứng bí mật.
“Em là vợ . Dù bọn chúng tràn đây… … khi tiễn em xuống hầm, cơ thể em vẫn thuộc về cuối.”
Nói , cúi xuống cắn mạnh cổ cô, đôi mắt cháy bừng ham xen lẫn sự tuyệt vọng.
Áo ngủ mỏng manh cô xé toạc chỉ trong một giây.
“An Dương… … lúc …!” – Cô run rẩy nhưng chút sức lực kháng cự.
“Lúc … càng là lúc .” – Anh thì thầm bên tai cô, giọng khàn đặc, thở nóng rực phả lên da thịt cô.
Anh siết chặt eo cô, nhấc bổng cô lên, hai chân cô quấn quanh hông một cách vô thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-37.html.]
Không cần chuẩn , đẩy mạnh cô, một cú va chạm đầy thô bạo nhưng mê đắm.
“Nhã Lam… cảm nhận …” – Anh khàn giọng, nhịp đẩy càng lúc càng dồn dập, tiếng da thịt vang vọng lẫn trong tiếng còi báo động ngoài .
“Cảm nhận yêu em đến mức nào… ngay cả khi m.á.u đổ ngoài , ngay cả khi cái c.h.ế.t đang cận kề…”
Cơ thể cô run rẩy, nước mắt hòa cùng tiếng rên khe khẽ vang lên trong gian căng thẳng.
Mỗi cú thúc sâu của An Dương như khẳng định:
“Dù thế giới sụp đổ… em chỉ rên rỉ . Em chỉ thuộc về .”
Khi rút , vòng tay vẫn siết lấy eo cô, giọng khàn khàn nhưng bình tĩnh hơn:
“Giờ thì xuống hầm . Anh sẽ tìm em … dù bước qua m.á.u của bao nhiêu .”
Anh ấn công tắc bí mật tường.
Một cánh cửa nhỏ hé mở, dẫn xuống đường hầm an .
An Dương cúi sát tai cô, thì thầm:
“Chờ … tối nay… chúng vẫn sẽ kết hôn. Cho dù m.á.u đổ. Cho dù địa ngục mở .”
Khi cánh cửa khép lưng Nhã Lam, An Dương .
Ánh mắt trở nên lạnh lẽo. Tiếng s.ú.n.g bắt đầu vang lên ngoài đại sảnh.
An Dương rút súng, bước thẳng tiền sảnh biệt thự.
Mỗi bước chân trầm nặng nhưng quyết liệt, như một con sói đơn độc sẵn sàng xé nát tất cả kẻ thù để bảo vệ duy nhất yêu.