THÌ THẦM TRONG ĐÊM - chương 23

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-10 02:49:46
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 23

Tác giả: Mr.Bin

“Tổng Giám Đốc Lục Thị bí mật kết hôn du thuyền, vợ là ai? Cô gái mang thai phong ‘nữ chủ nhân Lục gia’ là thế nào?”

“Cưới vội? Cưới chạy bầu? Hay còn lý do nào ẩn màn hôn lễ lặng thầm?”

Tin tức lan nhanh như vết dầu loang.

Sáng hôm đó, Nhã Lam bên cửa sổ, tay cầm ly sữa nóng, bụng nhô cao đến rõ ràng. Cô điện thoại – hàng trăm tin nhắn, bình luận, inbox chửi rủa, chế giễu, thậm chí dọa giết.

> “Con hồ ly!”

“Làm trò gì đó mà bắt tổng tài cưới chạy bầu ?”

“Thật là ai? Một nhân viên cấp thấp mà thể trèo lên giường An Dương?”

An Dương bước đúng lúc cô đặt điện thoại xuống, ánh mắt u ám.

“Đừng mấy thứ đó.” – Giọng lạnh lùng, trầm tối. “Tất cả sẽ xử lý. Anh cho phép bất kỳ ai làm tổn thương em.”

“Em .” – Nhã Lam mỉm . “Thật sự . Em chỉ lo… chuyện đơn giản.”

An Dương siết chặt tay. Anh : Chỉ nội bộ Lục Thị hoặc cận mới thời điểm, địa điểm và quy mô hôn lễ.

nghi ngờ nhất… là bà Lục – .

Buổi chiều, khi An Dương đang ở văn phòng xử lý khủng hoảng truyền thông, Nhã Lam hộ vệ riêng đưa đến phòng khám thai định kỳ.

khi xe dừng , tài xế bỗng nhận một cuộc gọi. Anh hiệu cho vệ sĩ tạm thời rời xe vì lý do “an ninh”, và chỉ vài phút – cửa xe phía kéo mạnh .

Hai đàn ông lạ mặt lao tới, túm lấy Nhã Lam, trùm kín đầu cô, siết chặt cơ thể cô đang mang thai bằng băng vải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-23.html.]

“Chỉ cần con đàn bà biến mất, thằng An Dương sẽ phát điên…” – Một giọng vang lên trong bóng tối, gằn gằn như rắn độc.

họ ngờ, Nhã Lam mang thai… nhưng yếu đuối.

Cô cắn mạnh tay kẻ ôm, đá thẳng đầu gối đối phương – dù cả đau điếng, nhưng cô vẫn gào lên:

“Cứu ! Cứu với!”

Tiếng còi xe hú lên. Từ một góc tòa nhà, xe hộ vệ thật sự của An Dương xuất hiện, và ai khác – đích lao , ánh mắt đỏ ngầu.

“Buông cô !!!” – Anh hét lên, giọng vang như sấm.

Kẻ bắt cóc kịp đầu thì An Dương đ.ấ.m ngã gục xuống vỉa hè. Tên còn định rút d.a.o – nhưng vệ sĩ của bẻ gãy tay khi kịp làm gì.

An Dương lao đến ôm Nhã Lam, cô run lên vì hoảng loạn. Máu chảy ở đùi. Anh sợ đến tê liệt tim .

“Gọi cấp cứu! Ngay!” – Anh hét lên, áp tay lên bụng cô. “Con của … xin đừng… xin đừng chuyện gì…”

Tại bệnh viện, nhiều giờ cấp cứu, bác sĩ bước với vẻ mặt mệt mỏi nhưng nhẹ nhõm:

> “Cô Nhã Lam qua cơn nguy hiểm. Thai nhi ảnh hưởng nghiêm trọng, nhưng từ giờ cố định đến khi sinh.”

An Dương sụp xuống sàn, đầu tiên trong đời… bật như một đứa trẻ.

Anh bước phòng, nắm lấy tay Nhã Lam – đang tỉnh , yếu ớt :

“Em còn sống. Con cũng …”

An Dương . Anh chỉ khẽ hôn lên tay cô, thì thầm:

“Từ hôm nay trở , ai dám chạm em… sẽ khiến kẻ đó còn cơ hội mở mắt nữa.” 

 

 

Loading...