THÌ THẦM TRONG ĐÊM - chương 22

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-10 02:49:29
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 22

Tác giả: Mr.Bin

Chiếc du thuyền trắng trôi lặng giữa làn nước xanh ngọc, ánh hoàng hôn nhuộm rực cả chân trời.

Trên boong tàu, chỉ một vài : một mục sư lớn tuổi, một nhiếp ảnh gia, hai vệ sĩ trung thành… và họ.

Nhã Lam mặc váy cưới trắng thuần khiết, ren, lộng lẫy, voan phủ đầu – chỉ một dải lụa trắng buộc quanh bụng nhô cao, nơi một sinh linh nhỏ đang yên giấc.

An Dương đối diện cô, trong bộ tuxedo đen ôm gọn vóc dáng cao lớn. Mắt cô như thể đây là đầu tiên – nhưng cũng là cuối cùng cần yêu thêm một ai khác trong đời.

“Em nghĩ... lễ cưới của chúng sẽ như thế .” – Cô thì thầm, tay run nhẹ trong tay .

“Anh cũng .” – Anh khẽ . “Anh từng nghĩ sẽ cầu hôn em trong biệt thự hoa hồng, phóng viên, nhận , tất cả những thứ đó bằng… chỉ cần em, ngay bây giờ.”

Vị mục sư cả hai, giọng trầm ấm vang lên giữa gió biển:

> “Cậu An Dương, cô Nhã Lam, hai đến đây hôm nay, vì điều gì cao siêu… mà là để tuyên thệ với : Chọn yêu, chọn tha thứ, và chọn ở – dẫu sóng gió bình yên.”

An Dương siết c.h.ặ.t t.a.y cô.

> “Cậu An Dương, đồng ý lấy cô gái làm vợ? Yêu cô khi mạnh mẽ cũng như lúc yếu mềm, bảo vệ cô trong từng giây phút của đời ?”

Anh Nhã Lam, mắt ươn ướt, nhưng giọng đầy chắc chắn:

“Tôi đồng ý. Mãi mãi.”

> “Cô Nhã Lam, cô đồng ý lấy đàn ông làm chồng? Tin ngay cả khi cả thế giới nghi ngờ, ở cạnh chỉ khi hạnh phúc, mà cả khi thứ tăm tối nhất?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-22.html.]

Nhã Lam bật , nhưng mỉm rạng rỡ:

“Tôi đồng ý. Từng nhịp tim của , đều chọn .”

“Vậy thì,” – vị mục sư khẽ gật đầu – “Tôi tuyên bố, từ giây phút , hai là vợ chồng.”

An Dương cúi xuống hôn lên môi cô – cuồng dại, nồng cháy như . Mà nhẹ nhàng, dịu dàng… như một vệt nắng cuối chiều chạm tới mái tóc yêu.

Gió thổi qua.

Giấy chứng nhận kết hôn trao tận tay cô.

Họ , và cùng một câu:

“Chúng là của . Không ai thể đổi điều đó.”

Tối đó, giữa căn phòng ngủ nhỏ du thuyền, Nhã Lam trong lòng , hai cùng biển. Tay đặt bụng cô, tay cô đặt lên tim .

“Em sợ...” – Cô thì thầm. “Sợ thứ quá sẽ lấy mất.”

“Vậy thì...” – An Dương cúi đầu, hôn lên vai cô – “Đêm nay sẽ yêu em đến khi em còn nhớ nỗi sợ là gì.”

Và đêm , họ hòa – như sóng với biển, như tim với tim… Nhịp yêu dập dồn, cần lý trí dẫn lối. Chỉ cần cảm xúc… và lời thì thầm trong đêm:

“Vợ yêu, là của em .” 

 

 

Loading...