THÌ THẦM TRONG ĐÊM - chương 20

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-10 02:48:44
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 20

Tác giả: Mr.Bin

Tiếng còi xe cứu thương rạch ngang màn đêm, đèn đỏ nhấp nháy hắt gương mặt tái nhợt của An Dương.

Anh siết c.h.ặ.t t.a.y Nhã Lam – cô bất tỉnh cáng, m.á.u thấm đẫm lớp váy mỏng, đôi môi tím tái. Gương mặt cô trắng bệch đến mức tưởng chừng... tim sắp ngừng đập.

"Anh xin em… đừng bỏ ." – Giọng An Dương khản đặc, tay run rẩy nắm c.h.ặ.t t.a.y cô. “Em còn làm vợ . Con chúng còn chào đời…”

Ba mươi phút đó, chỉ một tích tắc sơ hở.

Khi Nhã Lam đang bước sảnh chung cư, một chiếc xe máy lao đến với tốc độ khủng khiếp. Mọi thứ xảy quá nhanh – cô kịp tránh.

Tiếng thắng xe, tiếng hét thất thanh. Cô ngã xuống, tay che bụng theo bản năng, nhưng m.á.u trào váy.

An Dương xuất hiện như một cơn bão. Anh bế thốc cô lên, lao xe riêng và hét lên:

“Đến bệnh viện! Tất cả đường khác dẹp hết cho !”

Phòng cấp cứu đóng kín.

An Dương gục ghế chờ, hai tay đẫm m.á.u của Nhã Lam, đầu gối run rẩy. Ánh mắt trống rỗng. Từ lúc đời đến giờ, từng khoảnh khắc nào... sợ như bây giờ.

“Chỉ cần cô và con an ...” – Anh lẩm bẩm. “Tôi thể mất tất cả. mất họ.”

Cánh cửa phòng bật mở.

Bác sĩ tháo khẩu trang, ánh mắt nghiêm trọng:

“Cô mất m.á.u nhiều, nhưng may mắn ảnh hưởng đến thai nhi. Tuy nhiên... cần nghỉ ngơi tuyệt đối. Bất kỳ cú sốc nào nữa sẽ nguy hiểm.”

An Dương gật đầu, . đôi mắt ... lạnh hơn cả thép nung.

Một tuần , Nhã Lam tỉnh dậy, chuyển về phòng chăm sóc đặc biệt. Cô thấy gương mặt tiều tụy của An Dương bên cạnh, ánh mắt đau đớn đến nghẹt thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-20.html.]

“Anh ở đây suốt?” – Cô thì thầm, giọng yếu ớt.

“Anh dám rời mắt một phút.” – Anh cầm tay cô, áp lên má. “Em... còn sống. Con... vẫn còn. Là phép màu.”

Nhã Lam mỉm , nước mắt chảy hai bên má.

“Em tưởng sẽ gặp nữa…”

“Không. Anh sẽ để điều đó xảy .” – Giọng trầm xuống, như sóng ngầm. “Anh ai làm.”

Ngay đêm đó, tại một xưởng bỏ hoang ngoại thành.

Triệu Phong lôi đến, quỳ gối mặt An Dương. Phía là hai cận vệ lạnh lùng, tay cầm gậy sắt và túi vải đẫm máu.

An Dương từ từ bước , ánh mắt đỏ rực:

“Đụng , tha. Đụng tiền, đánh. ...”

Anh cúi xuống, nắm tóc Triệu Phong kéo ngẩng đầu lên, gằn từng chữ:

“Đụng phụ nữ đang mang thai con sẽ khiến mày sống bằng chết.”

Đêm , trong phòng bệnh, Nhã Lam tỉnh dậy giữa khuya, thấy An Dương vẫn cạnh, đôi tay bầm tím, m.á.u khô dính bên ngón tay.

hỏi.

Chỉ khẽ đưa tay , lập tức ôm cô lòng, áp tay lên bụng cô.

“Ngủ .” – Anh thì thầm. “Không ai dám chạm con em nữa .” 

 

 

Loading...