THÌ THẦM TRONG ĐÊM – CHƯƠNG 14
Tác giả: Mr.Bin
Một tuần , Lục Thị tổ chức tiệc thường niên – nơi quy tụ các cổ đông, đối tác chiến lược và giới truyền thông.
Nhã Lam gương, run nhẹ tay khi chỉnh chiếc đầm hội ôm sát cơ thể. Chiếc váy màu đen nhung, xẻ tà cao, để lộ bờ vai trần quyến rũ và làn da trắng tì vết.
Chiếc vòng cổ kim cương lấp lánh là do An Dương chọn riêng cho cô – bảo:
> “Tối nay em là nữ chủ nhân. Phải khiến cả bọn họ cúi đầu em bằng sự ngưỡng mộ.”
Cửa phòng bật mở. An Dương bước trong bộ vest đen lịch lãm, ánh mắt như nuốt trọn cô khi dừng nơi dáng mềm mại .
“Anh em... như ăn em tại chỗ .” – Nhã Lam khẽ.
An Dương tiến gần, đặt tay lên eo cô, kéo sát lồng ngực.
“Đừng mấy câu kích thích khi em chỉ đang mặc mỗi chiếc váy dễ xé .” – Anh thì thầm bên tai, giọng trầm đục khiến cô run rẩy.
“Anh hứa đấy. Hôm nay chỉ nắm tay em thôi, ăn thịt.” – Cô chu môi.
“Không ăn thịt mặt khác.” – Anh nhướng mày, tà. “Còn tiệc… thì em thoát.”
Sảnh tiệc rực rỡ ánh đèn. Khi An Dương xuất hiện cùng Nhã Lam, tất cả ánh lập tức đổ dồn về họ.
Người xì xầm.
> “Là cô gái đó ?” “Tổng giám đốc Lục từng đưa ai công khai như …” “Cô là ai mà đặc cách thế?”
Nhã Lam bước cạnh An Dương, tay luôn siết c.h.ặ.t t.a.y cô, ánh mắt kiêu hãnh như tuyên bố: "Đây là phụ nữ của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thi-tham-trong-dem/chuong-14.html.]
Bà Lục – An Dương – ở khu vực VIP, ánh mắt lạnh nhạt khi thấy họ, nhưng lên tiếng. Đứng cạnh bà là một đàn ông trung niên và... một cô gái mặc đầm đỏ rực – Thư Kỳ, ái nữ của tập đoàn bất động sản Thịnh Gia.
Cô bước tới, nâng ly rượu, mỉm Nhã Lam.
“Lần đầu gặp. Tôi là Thư Kỳ. Cũng từng là Dương chọn để đính hôn.”
Nhã Lam khẽ cau mày. An Dương lập tức chắn mặt cô, giọng lạnh băng:
“Cô cần chào hỏi phụ nữ của . Cô đủ tư cách.”
Không khí đông cứng.
Thư Kỳ nhạt, nhưng ánh mắt cô lóe lên tia ganh ghét độc địa.
“Không . Em ... càng chối bỏ, càng đáng thương hơn. Dương , đừng quên, còn nợ nhà em một lời hứa.”
An Dương nắm c.h.ặ.t t.a.y Nhã Lam, mắt rời kẻ mặt.
“Thư Kỳ. Cô chơi trò ‘lấy nợ đổi ’? Được. cô nên nhớ, thứ yêu... giá. Và cô, mãi mãi mua nổi."
Buổi tiệc vẫn tiếp tục, nhưng Nhã Lam cảm nhận … một đôi mắt âm thầm theo dõi suốt buổi.
Khi cô tách khỏi An Dương để nhà vệ sinh, một phụ nữ lạ mặt bước tới, đưa một phong thư:
> “Cô nên sự thật khi quá muộn. Về phận thật của An Dương.”
Nhã Lam mở thư , đôi mắt cô lập tức mở to – bên trong là một bức ảnh chụp An Dương… tại bệnh viện tâm thần.