2
Tạ Khánh cúp điện thoại, tiếp tục : "Vì em ở bên lâu như , em gì cứ với ."
Nói xong, Tạ Khánh đầy mong đợi .
Trong lòng chuông báo động reo vang, chú ý! Đây diễn tập! Đây diễn tập! Đây diễn tập!
Tạ Khánh chơi thật .
Nếu theo kịch bản, bây giờ nên : "Em cần gì cả, em chỉ cần ."
đây kịch bản, nếu thật sự thế, chính là kẻ ngu ngốc một thiên hạ.
Tạ Khánh lẽ đang lừa , cứ thế mà .
Tôi lập tức hỏi một cách nịnh nọt: "Thật ?"
Thấy câu trả lời , Tạ Khánh chút thất vọng, nhưng vẫn đầy mong đợi hỏi một nữa: "Tất cả đồ vật trong biệt viện Khánh Hòa em đều thể mang đấy!"
Nói xong, Tạ Khánh kiêu hãnh dùng khuôn mặt đẽ của quyến rũ : "Kể cả ."
Đáng ghét!
Tạ Khánh vì trả phí chia tay cho mà làm chuyện !
Tôi khó khăn lắm mới rời mắt khỏi khuôn mặt của Tạ Khánh, thận trọng : "Vậy em chọn thật kỹ ."
Khóe môi Tạ Khánh kìm nhếch lên: " là chọn kỹ, dù em cũng cái gì mới là đắt giá nhất chứ."
Câu vang vọng trong đầu , hồi tưởng xem rốt cuộc trong biệt viện Khánh Hòa thứ gì đắt giá nhất.
Tôi lập tức chảy hai giọt nước bọt trong lòng, "xoạt" một tiếng dậy, nôn nóng từ biệt Tạ Khánh: "Vậy em về biệt viện Khánh Hòa đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/the-than-nghiep-du/chuong-2.html.]
Tạ Khánh còn kịp gì, bắt taxi thẳng đến biệt viện Khánh Hòa.
Trên đường tiện thể gọi vài chiếc xe tải.
Biệt viện Khánh Hòa là tư gia của Tạ Khánh, bên ngoài trông như kiến trúc tân Trung Quốc, bên trong thì trang trí y hệt nhà của một kẻ phú hộ mới nổi, là gu thẩm mỹ của Tạ Khánh.
Tạ Khánh thích đá quý và vàng y như rồng .
Nào là bình ngọc bằng vàng, tranh tường nạm đá quý, ghế gỗ hồng sam...
Tôi đúng là ham tiền đến mức thấy gì cũng bảo xe tải chở , chẳng giống chia tay đòi phí chia tay gì cả, ngược cứ như cướp nhà .
Tôi gần như dọn sạch căn nhà 500m2 , đó, cuối cùng cũng phòng ngủ của Tạ Khánh.
Chiếc giường lớn mềm mại thoải mái đó, đúng là món thích nhất. Còn tại là của ư? Khụ, và Tạ Khánh đúng là chút quan hệ vượt giới hạn khó mà miêu tả .
Nghe riêng cái nệm đó lên đến tám triệu tệ, bằng cả năm lương của .
Tôi đau lòng chỉ cái nệm, hào sảng : "Chuyển ."
Phía , một nhóm nhân viên mặc đồng phục xe tải lập tức nối đuôi , nhanh chóng chuyển .
Cuối cùng hàng quần lót trong tủ, mỗi chiếc đều là món yêu thích của Tạ Khánh, theo lời , tám chiếc quần lót ăn khớp với như một thể, thế giới thể tìm thấy chiếc thứ chín.
Mấy chiếc quần lót chẳng đáng tiền, nhưng nghĩ đến chuyện Tạ Khánh vì bạch nguyệt quang về nước mà đá . Tôi vẫn thấy lòng chút nghẹn , đang định mở lời.
Quản gia phía dọn trống biệt viện, run rẩy : "Cô Đường! Đây là tính mạng của Tạ tổng đó!"
Cơn giận bốc lên trong lòng, nghĩ đến Tạ Khánh cái gã đàn ông " mới nới cũ" , gánh tiếng cho nhiều như , còn ngày nào cũng diễn kịch cùng , mà đá ! Mà thôi, đá thì cũng đành, nhưng phí chia tay còn lừa nữa chứ.
Tôi lập tức một cách âm u: "Tính mạng của Tạ Khánh chẳng là Phương Dao ?"
Quản gia lập tức lao tới, thề sống c.h.ế.t bảo vệ quần lót của Tạ Khánh, dứt khoát lột sạch quần áo của quản gia, chỉ để mỗi chiếc quần lót, sảng khoái mang theo tám chiếc container ung dung rời .