THE PAPER ECHO - CHƯƠNG 2: BÓNG MA CỦA SỰ NGÂY THƠ
Cập nhật lúc: 2025-12-28 14:08:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Căn phòng thư viện im phăng phắc, chỉ còn tiếng mưa đập cửa kính như tiếng nhịp tim dồn dập của Sarah. Cô chằm chằm dòng mực xanh hiện , cảm giác như đang một con ma.
"Cậu là ai? Sao bậy nhật ký của tớ? Tớ g.i.ế.c ai bao giờ ?"
Sarah nuốt khan, cổ họng khô khốc. Cô đưa ngón tay run rẩy chạm dòng chữ. Mực vẫn khô hẳn, dính một chút màu xanh lên đầu ngón tay chai sạn của cô. Nó là thật.
Cô hít một sâu, cố gắng trấn tĩnh đôi tay đang run lên bần bật. Nếu đây là ảo giác do t.h.u.ố.c an thần mà Lucas ép cô uống, thì nó là ảo giác chân thực nhất cô từng . Còn nếu đây là sự thật... thì cô đang nắm trong tay chiếc chìa khóa để thoát khỏi địa ngục .
Sarah cầm bút, vội vàng:
"Tôi kẻ thù. Tôi là... một bạn cũ. Hôm nay là ngày bao nhiêu?"
Vài giây chờ đợi dài như cả thế kỷ. Dòng chữ mới hiện lên, nguệch ngoạc và vẻ bực bội:
"Ngày 15 tháng 11 năm 2010. Cậu đập đầu ? Mà , cuốn nhật ký tớ để trong hộc bàn ở nhà, ? Tớ đang ở trường mà."
Ngày 15 tháng 11 năm 2010.
Sarah nhắm mắt . Trí nhớ ùa về. Đó là ba ngày vụ tai nạn. Ba ngày khi cô tấn công trong con hẻm đêm hội trường.
Lúc đó, cô và Luke đang là cặp đôi vàng của trường trung học Northwood. Cậu là ngôi bóng bầu dục, cô là thiên tài piano sắp nhận học bổng Juilliard. Tương lai trải rộng mắt họ như một t.h.ả.m hoa hồng. Họ rằng, gai nhọn đang chờ sẵn.
Sarah mở mắt, ánh trở nên sắc lạnh. Cô còn thời gian để hoài nghi nữa. Cô cần bằng chứng. Và cô cần Luke tin cô.
"Luke, . Tôi tin. chiều nay, trận chung kết khu vực với West High. Hiệp 4, phút cuối cùng."
Dòng chữ ngừng một chút. Sarah nhớ ngày hôm đó. Cô khán đài, gào thét tên đến khản cổ. Đó là ký ức hạnh phúc cuối cùng khi thứ sụp đổ.
Cô tiếp:
"Trời sẽ đổ mưa bất chợt khi còn 2 phút. Cậu sẽ định chuyền bóng cho Mike ở cánh trái, nhưng trượt chân vì cỏ ướt. Cậu sẽ tự chạy 40 yards để ghi bàn quyết định Touchdown. Tỷ chung cuộc là 24-21. Northwood thắng."
Dòng mực thấm xuống giấy. Im lặng.
Sarah gập cuốn nhật ký , tim đập thình thịch. Cô giấu nó bên trong lớp áo len rộng thùng thình, ôm chặt n.g.ự.c như lá chắn duy nhất bảo vệ cô khỏi thế giới .
lúc đó, cửa thư phòng bật mở.
"Sarah?"
Lucas đó, tay nới lỏng cà vạt, vẻ mặt mệt mỏi nhưng đôi mắt vẫn dò xét như tia laser. Hắn quanh căn phòng lộn xộn, ánh mắt dừng ở ngăn kéo bàn làm việc đang mở toang.
"Em đang làm gì ở đây?" Giọng trầm xuống, mang theo sự đe dọa ngầm.
Sarah dậy, cố gắng giữ cho đôi chân khuỵu xuống. Cô diễn. Cô diễn vai vợ điên loạn suốt 5 năm qua, thêm một nữa thì .
"Em... em tìm thuốc," Sarah lắp bắp, giơ đôi bàn tay co quắp lên. "Tay em đau quá, Lucas. Thuốc giảm đau để ?"
Lucas bước tới, chậm rãi. Hắn mắt cô, tìm kiếm sự dối trá. Sarah nín thở, ép thẳng , đôi mắt mở to ngập nước, vẻ mặt sợ hãi và yếu đuối quen thuộc.
Ánh mắt Lucas dịu , chuyển sang vẻ thương hại trịch thượng. Hắn đóng ngăn kéo bàn , che tập hồ sơ bệnh án tâm thần.
"Thuốc của em ở trong phòng ngủ, Sarah ," Hắn nhẹ nhàng, đưa tay vuốt tóc cô. "Đầu óc em lú lẫn . Có lẽ bác sĩ Foster đúng, em cần nghỉ ngơi ở một nơi... chuyên biệt hơn."
Hắn nhấn mạnh từ chuyên biệt.
"Vâng," Sarah cúi đầu, che giấu tia căm hận trong mắt. "Em xin . Đưa em về phòng ."
Lucas dìu cô về phòng ngủ, ân cần như một cai ngục đưa tù nhân về xà lim. Hắn cô uống t.h.u.ố.c – thực chất Sarah chỉ giấu viên t.h.u.ố.c lưỡi – tắt đèn, khép cửa .
Trong bóng tối, Sarah nhổ viên t.h.u.ố.c khăn giấy. Cô đợi cho đến khi tiếng bước chân của Lucas khuất hẳn về phía phòng ngủ cho khách (nơi thường ngủ khi "bận việc" – đúng hơn là gọi điện cho Jessica).
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/the-paper-echo/chuong-2-bong-ma-cua-su-ngay-tho.html.]
Cô bật đèn ngủ, lấy cuốn nhật ký .
Trang giấy vẫn trắng trơn bên lời tiên tri của cô.
Sarah đó, chờ đợi. Một tiếng. Hai tiếng. Đồng hồ chỉ 11 giờ đêm.
Tại năm 2010, bây giờ cũng là 11 giờ đêm. Trận đấu kết thúc từ lâu.
Đột nhiên, mặt giấy rung lên nhè nhẹ tay cô, như thể năng lượng từ quá khứ đang truyền qua thời gian. Những nét chữ mực xanh hiện lên dồn dập, mạnh mẽ, hằn sâu xuống giấy, thể hiện sự kích động tột độ của :
"MẸ KIẾP!"
"Cậu là ai? Là ma là thánh thần phương nào?"
" y hệt! Trời mưa lúc còn 1 phút 45 giây. Tớ trượt chân ngay vạch 40 yards. Mike kèm chặt nên tớ chạy... Làm ? Không ai tớ định chuyền cho Mike cả, đó là quyết định trong tích tắc!"
Sarah thở hắt , một nụ run rẩy nở môi. Cậu tin. Con cá c.ắ.n câu.
Young Luke – trai ngây thơ, nhiệt huyết năm đang ở đầu dây bên . Cậu vẫn còn sống, vẫn còn tin phép màu, vẫn đồng tiền và danh vọng làm cho thối rữa.
Sarah cầm bút lên. Lần , nét chữ của cô còn run rẩy nữa. Nó dứt khoát và lạnh lùng. Cô thư tình cho chồng quá cố. Cô đang soạn thảo một bản hợp đồng sinh tồn.
"Tôi thánh thần. Tôi là Sarah của tương lai. Cụ thể là 13 năm ."
Dòng chữ hiện lên trả lời gần như ngay lập tức:
"Sarah? Sarah Miller? Bạn gái tớ? Em yêu, là em thật ? Đợi , tại chữ của em ... như ? Tay em làm thế?"
Câu hỏi ngây ngô của Luke như một mũi d.a.o đ.â.m tim Sarah. Tay em thế?
Cô xuống đôi bàn tay tật nguyền của . Chính sự si tình ngu ngốc của , chính sự ganh ghét mà vô tình gây , và chính sự hèn nhát của trong tương lai biến tay thành thế .
Sarah nghiến răng, xuống:
"Tay nát , Luke. Và ba ngày nữa, cuộc đời cũng sẽ nát bét nếu lời ."
"Cậu gì cơ? Sarah, em làm tớ sợ đấy..."
"Đừng gọi là em yêu," Sarah , tàn nhẫn dập tắt sự lãng mạn. "Nghe kỹ đây. Ngày 18 tháng 11, hội. Đừng để Sarah năm 2010 con hẻm phía hội trường. Có hủy hoại tay của cô . Hủy hoại cả ."
"AI? Thằng ch.ó nào dám động em?" Nét chữ của Luke to lên, đầy giận dữ.
Sarah dừng bút. Cô nên tên Jessica ? Không. Nếu ngay bây giờ, Luke với tính cách nóng nảy sẽ tìm Jessica làm ầm ĩ lên. Jessica năm 17 tuổi xảo quyệt, cô sẽ chối bay biến và Luke sẽ trở thành kẻ vu khống. Kế hoạch sẽ thất bại.
Cô cần Luke ở đó. Tại hiện trường. Để bắt quả tang. Và quan trọng hơn, để đỡ đòn cho cô.
Một ý nghĩ đen tối lướt qua đầu Sarah. Trong ký ức của cô, bọn côn đồ dùng búa. Nếu Luke đỡ đòn đó... tay sẽ ?
Cô về phía cửa phòng, nơi Lucas đang ngủ say sưa, mơ về khối tài sản 20 triệu đô la của cô. Hắn sẵn sàng tống cô nhà thương điên. Hắn quan tâm cô sống c.h.ế.t.
Vậy tại cô quan tâm đến đôi tay của năm 17 tuổi?
"Cậu bảo vệ , Luke?" Cô .
"Bằng cả tính mạng!" Câu trả lời đến ngay lập tức, chút do dự.
Sarah nhếch mép , một nụ chút ấm nào.
"Tốt. Vậy hãy chuẩn một cây gậy bóng chày. Đừng với ai, kể cả Sarah năm 2010. Hãy đến con hẻm đó lúc 10 giờ 15 phút tối. Và khi bọn chúng xuất hiện... đừng nương tay."
Sarah đóng cuốn nhật ký . Cô tắt đèn, xuống giường, lắng tiếng mưa rơi. Lần đầu tiên nhiều năm, cô cảm thấy cơn buồn ngủ đến một cách tự nhiên, cần thuốc.
Canh bạc bắt đầu.