Hai ngày , đến Lục thị báo danh.
Thư ký Trương dẫn đến chỗ , vài tháng , gọi là phu nhân, bây giờ gọi là Tiểu Doãn.
"Tiểu Doãn, đây là chỗ của em!" Anh : "Em yên tâm, mối quan hệ giữa em và phu nhân, Lục tổng và vài vị quản lý cấp cao dặn dò , em cứ yên tâm làm việc, sẽ ai ."
Tôi gật đầu: "Cảm ơn thư ký Trương."
"Phòng thư ký 5 , bình thường các em trực tiếp báo cáo với Lục tổng, việc gì cứ với ."
"Vâng."
Làm việc ở Lục thị hai tuần, công việc quả thực như Lục Trạm , đơn giản.
Chỉ là nhận và gửi email, giúp một phòng ban dịch email sang tiếng Anh để gửi .
Lục Trạm bận, cho dù ở công ty, hầu như cũng gặp .
Công việc của thể tiếp xúc với một email bí mật của công ty, suy nghĩ một chút, gõ hai chữ "Lư thị" ô tìm kiếm.
***
Tối thứ Sáu, Lư Thanh Thanh đến tìm .
Lúc sắp tan làm, chị đeo kính râm, lén lút đến công ty, kéo một phòng họp trống.
"A Trạm cho chị đến." Chị bĩu môi: "Anh thấy sẽ ảnh hưởng , chị cũng thấy , nhưng chị vẫn đến xem em thế nào, em ? Quen ?"
"Ừm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thay-chi-lay-chong/chuong-25.html.]
"A Trạm." Chị do dự :"Có hỏi em gì ? Hoặc gì với em ?"
Tôi lắc đầu: "Từ khi đến công ty, em từng gặp ."
Dường như chị thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì , dạo bận, mỗi ngày về nhà muộn, hôm nay cũng ở công ty ?"
"Em ." Tôi : "Lịch trình của Lục tổng đều do thư ký Trương sắp xếp."
"Vậy ."
Im lặng vài giây, mở miệng hỏi: "Chị, chị đến đây còn chuyện gì khác ?"
Im lặng hồi lâu, chị cúi đầu: "Tiểu Triệt, chị nhờ em giúp một việc, chính là... em thể, em thể giúp chị thăm Liêu Phàm ?"
Tôi sững .
"Chẳng các để điện thoại của em cho bện h viện ?" Tôi mở cửa sổ để thông gió, "Người chăm sóc gọi điện thoại cho em, chứng tỏ chắc vẫn tỉnh."
Chị đỏ hoe mắt, giọng nghẹn ngào: " bây giờ giường bệnh một , bên cạnh ai... Tiểu Triệt, chị cầu xin em, bây giờ chị cần em giả vờ làm chị để làm gì cả, em chỉ cần thăm thôi , giúp chị thăm thôi."
"... Được."
Chị tới ôm : "Tiểu Triệt, cảm ơn em, thực sự cảm ơn em."
"Em sắp tan làm ?" Chị lau khóe mắt: "Cùng , tối nay cùng ăn cơm."
Tôi lắc đầu: "Em , bên phòng mua hàng một email quan trọng cần gửi, bên sự chênh lệch múi giờ, đến gần 9 giờ mới nhận hồi âm, em đợi."
***