Ba ngày , nhận điện thoại của Lư Thanh Thanh, nhưng nhận điện thoại của chăm sóc.
Người chăm sóc tình hình của bố đột nhiên chuyển biến , hỏi thể về một chuyến .
Tôi lập tức đặt vé tàu ngay ngày hôm đó, trở về quê nhà
Tình hình của bố thực sự , tối hôm đó, chợp mắt, thức trắng đêm, may mắn là gì nguy hiểm.
Cho đến trưa ngày hôm , tình hình cuối cùng cũng định.
Người chăm sóc khuyên ăn chút gì đó nghỉ ngơi, khi bước khỏi cổng bệnh viện, đột nhiên gọi .
Tôi đầu : "Tiểu Khê?"
"Thực sự là em." Tiểu Khê tới: "Chị suýt nữa nhận ."
Tôi liếc tờ giấy trong tay cô : "Chị..."
"Chị mang tha i !" Tiểu Khê : "Vừa mới kiểm tra, nhưng bác sĩ tha i nhi định lắm, dặn uống thuốc dưỡng tha i."
"Chúc mừng chị!" Tôi , ngập ngừng một chút: "Vậy chị còn làm ở đó..."
"Chị nghỉ việc ." Tiểu Khê : "Mang tha i làm mà làm việc đó ? Hơn nữa, chị cũng làm nữa, đổi chỗ sống, dù thì nơi cũng nhỏ, đều quen , cũng cho con cái."
Tôi gật đầu.
"Lâu gặp, là chúng ăn cơm ?"
Tôi thức trắng đêm, thực sự mệt, vì lắc đầu: "Hôm khác ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thay-chi-lay-chong/chuong-16.html.]
"Chỉ là một bữa cơm đơn giản thôi, nhanh." Tiểu Khê nắm lấy tay : "Chị sắp , cũng khi nào mới , chúng chia tay , lẽ sẽ thực sự gặp nữa."
Dù cũng ăn trưa, nên gật đầu: "Được , thì ăn đại ở gần đây ."
Tiểu Khê kéo đến một nhà hàng gần bệnh viện.
"Có phòng riêng ?"
"1105."
Nhân viên phục vụ dẫn và Tiểu Khê đến phòng 1105, đẩy cửa , một mùi thuố c lá nồng nặc lập tức xộc mũi khiến ho sặc sụa.
Khi rõ tình hình trong phòng, sững .
Đây là một căn phòng lớn, vài đàn ông đang hút thuố c ghế sofa.
"Xin , chúng nhầm phòng." Tôi kéo Tiểu Khê định bỏ .
"Chờ !" Người đàn ông ở giữa dậy, giọng điệu đầy ẩn ý: "Đây là Tiểu Khê và... Tiểu Triệt ?"
Tiểu Khê nhẹ nhàng nắm lấy tay , đầu : "Thì là Chu tổng, chúng nhầm phòng, làm phiền Chu tổng , xin ."
"Không ." Anh bước lên hai bước: "Dù cũng là ăn cơm, cùng ăn , nhà hàng là của , luôn chiếu cố việc buôn bán của các cô, bây giờ các cô cũng chiếu cố việc buôn bán của ."
Tôi đầu , : "Chu tổng, hôm nay chúng thực sự tiện."
"Ồ?" Anh ngẩng đầu lên, "Không tiện thế nào?"
Tiểu Khê nắm lấy tay , , cô đang bảo đừng cứng rắn với .
Người đàn ông mặt tên là Chu Vĩnh, là một đại gia ở vùng , cũng là khách quen của quán KTV năm đó, một đặc điểm, đó là ăn mềm ăn cứng, chiều theo ý , mua bao nhiêu rượu cũng , nếu phản kháng một chút, thể lật tung cả quán bar.