Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-12-26 05:30:45
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

, con trai cứng cỏi, tự tay tạo dựng sự nghiệp riêng. con lẻ bóng nơi đầu sóng ngọn gió, lòng bà như thắt . Bà từng nghĩ, Khương Tự là tiểu thư lá ngọc cành vàng, thể chịu khổ cùng con trai ở nơi hoang sơ ? Bà chuẩn sẵn tâm lý hôn sự sẽ đổ vỡ.

Nào ngờ, niềm vui đến bất ngờ như một giấc mơ!

Nén sự xúc động, Hoắc vội hỏi: "Mẹ ơi, thế hai đứa định tổ chức đám cưới ở Kinh Thị Thượng Hải ? Nếu làm ở Thượng Hải, nhà chuẩn lễ vật chu đáo để sang đó chuyện với thông gia."

sang chồng: "Ông , đợt Quốc khánh cũng qua , việc cơ quan chắc bận lắm chứ? Ông thu xếp xin nghỉ vài ngày, chúng sang Thượng Hải một chuyến, thể để con bé chịu thiệt thòi ."

Cha Hoắc cũng đang hớn hở, gật đầu lia lịa: "Phải, , để sắp xếp lịch trình ngay."

Giữa lúc khí gia đình đang sục sôi bàn tán về sính lễ, ông nội Hoắc mới chậm rãi lên tiếng cắt ngang:

"Hai đứa nó bảo , chuyện cưới hỏi giản lược hết mức, cần tiệc tùng linh đình làm gì cho tốn kém."

"Chúng nó cũng dặn cả nhà đừng lặn lội đảo xa xôi. Đợi đến cuối năm nghỉ phép, vợ chồng son sẽ cùng về Kinh Thị ăn Tết, lúc đó cả gia đình sum họp làm bữa cơm ấm cúng là ."

Nghe lời ông cụ, cha Hoắc thoáng lặng nhanh chóng hiểu vấn đề. Tình hình thế cục hiện tại đang nhạy cảm, "sóng ngầm" giữa các phe phái vẫn đang cuộn trào. Một vị trí như lão Tam nếu làm đám cưới quá phô trương sẽ dễ trở thành tầm ngắm cho những kẻ soi mói.

Tuy nhiên, Hoắc vẫn giữ nguyên quan điểm: thể để con dâu chịu thiệt. Bà tuyên bố thẳng thắn mặt :

"Hai đứa bàn bạc như thì chúng tôn trọng. tiền tiệc cưới làm thì quy đổi tiền mặt đưa cho chúng nó. Sính lễ vẫn theo tiêu chuẩn: 'ba chuyển một vang', cộng thêm bộ đồ gỗ 72 chân. Ngoài , sẽ đưa thêm 888 đồng tiền mặt cho may mắn."

Trước đây khi lão Tứ cưới, Hoắc cũng bù đắp sính lễ tương đương cho đại phòng và nhị phòng nên hiện tại ai ý kiến gì. Thế nhưng, khi Hoắc dõng dạc bảo sẽ chi thêm 2.000 đồng tiền "phí an gia" cho vợ chồng lão Tam, chị dâu cả Tô San San đang xoa bụng bầu chợt biến sắc, tỏ vẻ phục !

Nhắc đến con trai thứ ba của Hoắc gia, Hoắc Đình Châu, ai nấy đều nể phục. Anh ở bộ đội, tiền lương mỗi tháng hơn một trăm đồng, ăn ở đều quân đội lo liệu, gần như chạm đến một phân tiền túi. Chưa kể mỗi làm nhiệm vụ đặc biệt, tiền thưởng khi lên đến vài trăm đồng!

Mười năm tòng quân, Hoắc Đình Châu biền biệt xa nhà, chẳng mấy khi kề cận phụng dưỡng cha già. Thế nên, trong mắt nhà họ Hoắc, việc gửi tiền về nhận ưu ái là chuyện đương nhiên. với nào đó, con 2000 đồng tiền "an gia" mà Hoắc tuyên bố giống như một cái gai đ.â.m mắt. 2000 đồng! Đó là cả một gia tài, bằng tiền lương của mấy họ cộng cả vài năm trời.

Lại đến cô con dâu thứ ba, Khương Tự. Ai mà chẳng tiểu thư nhà họ Khương ở Thượng Hải là con nhà tư bản tiếng, của cải ăn mấy đời hết. Hai vợ chồng họ vốn "giàu nứt đố đổ vách", mà giờ đây còn tranh giành chút tiền với em trong nhà ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thap-nien-70-sau-khi-vo-vet-gia-san-tieu-thu-tu-ban-di-bo-doi-tim-chong/chuong-57.html.]

Tô San San, vợ của cả, kìm lòng tham, lên tiếng :

"Mẹ, nhà từ đến nay làm gì cũng công bằng mà? Lúc mấy em tụi con kết hôn, ai nhận đồng nào gọi là phí an gia . Sao đến lượt chú Ba, thứ đổi thế ?"

Thấy Hoắc im lặng, cô bồi thêm một câu:

"Hơn nữa, gia cảnh nhà thím Ba như , chắc cũng chẳng thiếu gì chút tiền lẻ ..."

"Nhà nó điều kiện thì nó xứng đáng chịu thiệt thòi chắc?"

Mẹ Hoắc lạnh lùng ngắt lời, ánh mắt sắc lẹm quét qua một lượt từ nhà cả đến hai phòng còn . Bà gằn giọng hỏi:

"Các các chị cũng nghĩ thế ? Cảm thấy cho nhà lão Tam 2000 đồng là các chịu lỗ nặng, đúng ?"

"Mẹ, chúng con dám nghĩ thế ạ!" — Nhà con thứ hai và thứ tư đồng thanh lên tiếng, vội vàng rụt cổ phân bua.

Mẹ Hoắc chẳng buồn quan tâm lời đó là thật lòng đãi bôi, bà đem hết chuyện trắng đen một cho rõ:

"Mấy năm nay, các ăn cơm nhà, ở nhà của cha . Tiền trợ cấp, tiền phúc lợi của ông bà nội và hai già đều đổ hết miệng các và lũ trẻ. Còn lão Tam? Nó cái gì?"

"Nó chẳng cái gì cả!"

Bà đập tay xuống bàn, tiếng động khô khốc khiến cả phòng khách lặng phăng phắc:

"Nếu tính toán chi li, chính là nhà lão Tam đang chịu thiệt! Đừng là 2000 đồng, dù cho nó 3000 đồng thì đó cũng là tiền mồ hôi nước mắt của vợ chồng già tích cóp, chẳng liên quan gì đến túi tiền của các hết!"

"Mẹ, lời thể . Chúng con ở chung nhà thật, nhưng mà... "— Tô San San vẫn cố vớt vát.

"Cô câm miệng cho !" — Hoắc Đình Thao lớn tiếng quát vợ.

Loading...