Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-12-27 05:47:47
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Hoắc thầm nghĩ: Không nghiêm túc cơ chứ?

Quả nhiên, khi bà trình bày ý định của , cha Hoắc ngẩn hồi lâu, vẻ mặt phức tạp nên lời.

"Sao thế? Ông đồng ý ?"

Dù cha Hoắc đồng ý thì thực cũng chẳng ảnh hưởng đến đại cục, vì chiều nay bà thông báo với ông bà nội . thấy chồng im lặng, bà vẫn thấy bực .

Cũng may, cha Hoắc sớm lấy tinh thần: "Không đồng ý. Thật , dù hôm nay bà nhắc tới thì cũng ý định đó ."

Mẹ Hoắc ngẩn : "Chẳng đây ông luôn ..."

Cha Hoắc khổ: "Bà cũng bảo đó là ' đây' mà."

Nhìn biểu cảm đó, Hoắc hiểu ngay vấn đề: "Có vợ chồng đứa lớn bày trò gì ở nhà đúng ?"

Vốn dĩ cha Hoắc đem chuyện phiền lòng kể , nhưng sự gặng hỏi của vợ, ông đành thở dài kể ngọn ngành: "Vợ thằng cả đòi ly hôn, còn bảo sẽ mang theo cả ba đứa trẻ. Thằng Đình Thao thì quỳ xuống cầu xin , bảo nể mặt mấy đứa nhỏ mà tha cho nhà họ Tô một con đường sống."

Nếu là đây, thấy những lời , chắc chắn Hoắc sẽ tức đến run hoặc mắng c.h.ử.i một trận cho hả giận. lúc , bà bình thản, thậm chí đến cái hừ lạnh cũng lười phát .

"Bà nghĩ về chuyện ?" Cha Hoắc hỏi.

"Tôi còn nghĩ gì nữa? Bọn họ đều ngoài ba mươi cả , thích ly thì cứ ly, cản chắc? Ông cứ thẳng với tụi nó: cái hôn nhân thích ly là quyền của tụi nó. Con cái là của chung, cuối cùng thuộc về ai thì tự thỏa thuận lấy, đừng mang đến hỏi ý kiến chúng làm gì cho mệt."

Về vấn đề , thái độ của hai vợ chồng đạt sự thống nhất cao độ. Cha Hoắc gật đầu: "Tôi cũng nghĩ , con cái tự phúc của con cái, huống chi đều trưởng thành, mặc chúng nháo thế nào liền nháo thôi."

Tuy nhiên, nghĩ đến một chuyện khác, ông vẫn cẩn thận dặn dò vợ : "Hôm nay thằng cả mời Đổng Lệ Hoa đến. Tôi thấy chuyện phân gia cứ chờ cô hãy . Nếu , với cái tính nuông chiều Đình Thao quá mức của cô , chừng làm loạn lên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thap-nien-70-sau-khi-vo-vet-gia-san-tieu-thu-tu-ban-di-bo-doi-tim-chong/chuong-110.html.]

Nghe đến đây, Hoắc im lặng. Đổng Lệ Hoa ? Nhà họ Hoắc  nợ với phụ nữ .

"Thôi, đừng nghĩ ngợi nữa, ngủ sớm ." Cha Hoắc an ủi, "Chắc cô chẳng ở Kinh Thị mấy ngày , cùng lắm hai ba hôm là về thôi."

Mẹ Hoắc gật đầu, thầm hy vọng chuyện sẽ êm xuôi như thế.

Sáng hôm , cả nhà ăn sáng xong liền rục rịch khởi hành tham quan thành phố. Lần , ngoài bốn nhà họ Hoắc, còn Lưu Lâm – vợ của Phó tư lệnh – nội thành nên nhờ một đoạn.

Thấy Khương Tự cầm lái chắc chắn, điềm tĩnh thua gì những tay lái lão luyện trong đội xe, Lưu Lâm ngớt lời khen ngợi :

"Nhạc Linh , về mắt con dâu thì phục bà sát đất luôn đấy. Bà tìm con dâu thế ? Xinh đành, còn giỏi giang, tháo vát, quan trọng là đến cũng tự nhiên, phóng khoáng, tiến thoái độ."

Những lời đ.á.n.h trúng lòng kiêu hãnh của Hoắc, khiến nụ môi bà giấu nổi: "Chà, cái thằng ba nhà cũng mỗi điểm , tìm cho nó một cô dâu ."

Vui một bằng vui cùng , Hoắc lập tức đáp lễ: "Con dâu bà cũng kém gì , tâm lý hiếu thảo. Tôi nhớ bà ốm, nó chạy ngược chạy xuôi, túc trực trong bệnh viện chăm sóc bà suốt mấy ngày đấy thôi."

"Thì cũng đúng, mấy thằng con trai nhà bình thường bận đến mức chẳng thấy mặt mũi . là lúc cần kíp vẫn cứ dựa con dâu thôi bà ạ."

Hai bà cứ thế tung hứng, khen ngợi lẫn suốt dọc đường khiến khí trong xe vô cùng náo nhiệt. Dù đoạn đường qua khu vực đang thi công tàu điện ngầm xóc nẩy, gập ghềnh nhưng chẳng ai thấy mệt mỏi.

Một tiếng , Khương Tự tìm chỗ đậu xe gần quảng trường. Buổi sáng, cả nhà dạo quanh khu Tiền Môn Đại Sách Lan sầm uất, đó ghé thăm Đại lễ đường Nhân dân – nơi khán đài vạn và các phòng yến hội lộng lẫy của các tỉnh thành.

Thời điểm , Đại lễ đường chỉ mở cửa hai ngày mỗi tuần, cần vé nhưng thư giới thiệu mới . Điều tiếc nuối duy nhất là bên trong cho phép chụp ảnh. Tuy nhiên, nỗi tiếc nuối nhanh chóng bù đắp khi họ đến Cố Cung và Quảng trường. Chỉ trong một buổi sáng, bốn dùng hết sạch hai cuộn phim.

Rời khỏi Cố Cung khi đồng hồ điểm gần mười hai giờ trưa, Khương Tự dẫn cả nhà đến một tiệm vịt lâu đời gần đó – chính là Toàn Tụ Đức lừng danh đời . Có điều ở thời đại , do chính sách công tư hợp doanh, tiệm đổi tên thành "Tiệm Vịt Quay Kinh Thị", gian phòng VIP cũng còn, đó là sảnh ăn chung rộng lớn phục vụ cho tầng lớp công nông binh.

Sau khi ăn uống no nê, buổi chiều cả đoàn tiếp tục dạo chơi Bắc Hải Công Viên ghé qua Thiên Đàn. Phải thừa nhận rằng Kinh Hỷ quá nhiều cảnh để thưởng ngoạn.

Trên đường về, Hoắc nãi nãi vẫn còn tràn đầy hứng khởi: "Ngày mai chúng leo Hương Sơn, sẵn đường qua Di Hòa Viên chèo thuyền luôn nhé. Ngày leo Trường Thành, Nhà hát Thủ đô đang chiếu nhiều vở kịch mẫu và múa rối mới, lúc đó chúng cùng xem."

Loading...