Thành toàn - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-15 16:43:52
Lượt xem: 1,517

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện Cố Quân xử lý nhanh gọn.

Trước quá hai ngày. Để bù đắp, đòi 3% cổ phần.

Không nhiều. còn hơn gì.

Khi màu vàng úa ven đường bắt đầu pha lẫn chút xanh, Đào Đào thể nhiều điều.

Chỉ là bao giờ để Cố Quân kể chuyện cổ tích khi ngủ cho con bé nữa.

cũng cuối cùng thể ung dung tự tại khi đối mặt với công việc.

đây làm việc quá sức nên sức khỏe , từ khi quyết định con với Cố Quân, đến công ty nữa. Đến khi Đào Đào tròn một tuổi, làm nội trợ thời gian bốn năm.

Hầu hết các nhân viên trong công ty đều là những gương mặt lạ lẫm với .

Trở công sở, như một đứa trẻ chập chững , còn khó khăn hơn cả khi mới nghề.

Thế nhưng, mỗi khi thể kiên trì nổi, thấy Đào Đào đang ngủ say, thể cố gắng thêm lâu.

Năm tháng , cuối cùng tự thành một dự án.

"Vợ ơi, chúng cả nhà ba nghỉ mát . Những gì từng hứa với em, giờ từ từ thực hiện ?"

Cố Quân đề nghị.

Tôi chợt nhớ , đây hình như từng hứa sẽ đưa khắp những nơi đến.

Mấy năm hai thụ tinh ống nghiệm đều thất bại, lúc đó tâm trạng nên với Cố Quân.

Anh vô cùng thiếu kiên nhẫn:

"Em cũng xem là lúc nào , bây giờ công ty đang trong giai đoạn phát triển, em còn tâm trí chơi ?"

Bây giờ quên , ngờ Cố Quân nhớ.

Địa điểm du lịch là do Cố Quân chọn, một bãi biển đánh giá là nhất ở nước ngoài.

Tôi ghế bập bênh, cùng Đào Đào xây lâu đài cát.

Mấy đang nghỉ ngơi bên cạnh cũng ghen tị : "Chồng chị thật kiên nhẫn, du lịch với chị mà còn dỗ con chơi nữa, như chồng nhà , chỉ vùi đầu công việc."

Tôi , gì.

"Ấy? Chồng chị đang vẽ gì thế?"

Cố Quân lúc đang cầm cái xẻng nhỏ, vẽ gì đó bãi cát.

Chẳng mấy chốc, bãi cát xuất hiện một bức tranh phác họa đơn giản, là hình ảnh cả gia đình ba chúng . Nét vẽ nhiều, nhưng cực kỳ sống động.

Cố Quân xổm bên bức tranh, gọi : "Vợ ơi!"

Thấy qua, còn dùng cánh tay tạo hình trái tim.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thanh-toan/chuong-6.html.]

"Trời ạ, còn lãng mạn thế nữa, chị em ơi, chị đúng là nhặt báu vật !"

Nhặt báu vật ?

là một "báu vật" khá hiếm .

Tôi cong môi với Cố Quân đang .

Mấy ngày , còn vứt ít những bức tranh Cố Quân vẽ cho . Đó là những bức vẽ khi theo đuổi , ngày xưa coi như báu vật, chuyển nhà mấy với Cố Quân đều mang theo.

Lúc đó chỗ ở chật chội, để cũng thấy chiếm diện tích, nhưng vẫn nỡ vứt.

Bây giờ nhà rộng , cũng những thứ đó nữa.

Đào Đào vẻ chơi mệt, về đến khách sạn liền nhanh chóng ngủ .

Cố Quân mở một chai rượu vang đỏ, rót cho một ly.

Anh kể cho nhiều chuyện quá khứ. Trong ký ức của , những kỷ niệm dường như đều tươi , nhưng hầu hết đều nhớ rõ lắm, dù vẫn phối hợp gật đầu.

Nhìn Cố Quân say men rượu tiến sát đến mặt , đẩy như . Mà nhẹ nhàng nhắm mắt .

Tôi dường như thể thấy nhịp tim của chính , giống như nhịp tim của Cố Quân, đập mạnh đến chói tai.

Trong bóng tối, thể cảm nhận thở của Cố Quân ngày càng gần.

Chỉ còn chút nữa là chạm , thì lúc điện thoại của reo lên, liên tục ba . Cố Quân cuối cùng cũng bực bội máy:

"Ai! Có chuyện gì?"

Một lát , Cố Quân điện thoại xong , vẻ mặt khó xử:

"Vợ ơi, công ty một khách hàng ở bên gặp chút khó khăn, cũng ở đây, nhờ qua giúp một tay..."

"Khách hàng nào thế, quan trọng lắm ?"

"Ừm."

"Được thôi, , chú ý an ."

Không lâu khi Cố Quân , liền đưa Đào Đào lên máy bay về nước.

Mãi đến khi chúng hạ cánh và định chỗ ở, mới nhận điện thoại của : "Vợ ơi, chuyện bên phức tạp lắm, mấy ngày tới lẽ giúp đỡ, nếu em cứ đưa Đào Đào chơi nhé."

"Thôi , sẽ đưa Đào Đào về nước ."

Cố Quân lời , xin một hồi lâu, hứa hẹn những lời hão huyền khi nào mới thực hiện .

Tôi , đặt điện thoại sang một bên,

Cũng cúp máy lúc nào.

Ngày Cố Quân về nước, Đào Đào vui chơi thỏa thích ở khu vui chơi trẻ em, gọi điện cho : "Cố Quân, ở sân bay, chuyến bay đến , còn ?"

Loading...