CHƯƠNG 9: LỰA CHỌN CỦA NGƯỜI LỚN
Có những lúc, điều khiến lưỡng lự là tình cảm, mà là hậu quả của tình cảm.
Từ buổi sáng Thúy An xuất hiện ở công ty, Hoàng cảm thấy nhịp sống của như bóp nghẹt trong một thứ chờ đợi vô hình. Không vì cô , mà vì đầu tiên cô để bước cánh cửa từng khóa chặt – cánh cửa của một .
Anh bắt đầu lui về sớm hơn. Cố gắng nấu bữa tối. Đọc sách thiếu nhi. Tập chuyện với một đứa trẻ bằng sự chân thành, qua trung gian của lớn.
Mai Linh vẫn ở đó – lặng lẽ như một cái bóng quen thuộc, trách, hỏi, chen . Cô làm đúng phần việc của , nhưng Hoàng , sự im lặng chính là điều khiến thấy nặng lòng nhất.
laria
Một tối, khi Hoàng trở về khi đưa bé Mai về nhà, thấy Mai Linh ở sảnh, đôi giày cao gót để bên cạnh, bàn chân trần khẽ đung đưa như buông bỏ điều gì đó.
Mai LInh ngước .
– Anh nghĩ… những sinh để , bao giờ bước lên phía ?
Hoàng trả lời ngay. Anh chỉ đó, phụ nữ đồng hành cùng suốt những năm chông chênh nhất.
“Linh … nếu em bước lên phía , từng ngăn cản. nếu em cứ ở phía , cũng thể .”
Câu , thốt thành lời. Bởi vì chính cũng , phía … sẽ dành cho ai.
⋯
Gần cuối tháng, một sự kiện bất ngờ xảy – Laria bất ngờ rút một phần hợp đồng liên kết, lý do là “tái cấu trúc nội bộ”. Mai Linh là đầu tiên nhận tin, cô im lặng dòng email mặt mà tay lạnh ngắt. Không báo Hoàng, cô chạy thẳng đến văn phòng Laria.
Cô hẹn . Người tiếp cô là trợ lý riêng của Thúy An – một phụ nữ trẻ, sắc sảo, Mai Linh bằng ánh mắt ngạc nhiên thận trọng.
– Tôi gặp giám đốc An. Năm phút thôi.
Thúy An bước vài phút chờ đợi. Cô mặc vest, chỉ là sơ mi trắng và quần đen, nhưng khí chất vẫn lạnh lùng như thường lệ.
– Cô tới đây vì hợp đồng, vì ?
Mai Linh thẳng lưng, né tránh ánh mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thanh-pho-co-em/chuong-9-lua-chon-cua-nguoi-lon.html.]
– Vì . Và vì cả . Tôi điều gì làm tổn thương công sức gây dựng. Dù tổn thương là .
Thúy An im lặng. Rất lâu.
– Cô yêu ?
– Tôi từng . nếu cần, sẽ ở . Nếu cần… sẽ rời . tổn thương nữa, từ chính những tin tưởng.
⋯
“Tình yêu đo bằng lời , mà bằng điều làm khi ai thấy.”
Hoàng một trong văn phòng. Trên bàn là hộp cơm mà Mai Linh để , cùng tờ giấy tay:
“Em cần lời cảm ơn. nếu thấy chuyện khó khăn, em thể ở . Chỉ cần đừng để em một mãi.”
Bên ngoài trời bắt đầu đổ mưa.
Anh nên gọi cho Thúy An .
Không nên giữ Mai Linh ở .
Anh chỉ , đầu tiên trong đời, còn nên chọn ai – giữa một từng là tất cả, và một từng rời .
⋯
– Tiếng mưa
“Chúng luôn nghĩ rằng yêu là giữ lấy, nhưng đôi khi, yêu là để rời … mà vẫn cầu mong họ hạnh phúc.”
Tiếng mưa đập cửa kính. Trong màn mưa đó, Hoàng nhận … lớn đôi khi đau vì chọn, nhưng trẻ con thì chỉ cần yêu.
Và đó là điều học – làm lớn mà quên trái tim của một đứa trẻ.