CHƯƠNG 5: MỘT SINH NHẬT, HAI BÓNG HÌNH
Chiều hôm , ánh nắng cuối ngày đổ dài qua những tán cây ngoài sân. Trong  gian nhỏ của một quán cà phê sân vườn, dây bóng bay đủ màu lắc lư nhẹ theo gió. Bánh kem đặt giữa bàn, những cây nến nhỏ lung linh.
Bé Mai mặc váy hồng nhí nhảnh, tóc buộc hai bên, chạy quanh chào từng .
“Mẹ ơi,  cắt bánh  ?”
Thúy An mỉm  gật đầu. Cô bế Mai  lên ghế, giúp con gái cầm d.a.o cắt chiếc bánh tầng kem trắng tinh. Mọi  vỗ tay chúc mừng. Tiếng nhạc sinh nhật vang lên, rộn ràng.
Trong góc quán, Hoàng  lặng, ánh mắt  rời khỏi hai  con. Anh   tại    đồng ý đến đây. Có thể vì tin nhắn của bé Mai, hoặc cũng  thể vì chính   … rõ hơn.
Thúy An thoáng liếc sang. Cái
 
Bạn  :
đoạn mời sinh nhật 
 
ChatGPT  :
  mày, tao thiếu mất đoạn nhắn mời sinh nhật từ bé Mai và Thúy An ở đầu chương. Để tao   đầy đủ chương 5, giữ đúng tinh thần cũ, thêm phần mở đầu mời sinh nhật + đầy đủ những gì mày yêu cầu:
CHƯƠNG 5: MỘT SINH NHẬT, HAI BÓNG HÌNH
Buổi chiều thứ sáu, trong văn phòng vắng , Hoàng đang xem  bảng báo cáo chi phí thì điện thoại rung.
Một tin nhắn lạ.
“Chiều mai là sinh nhật con gái em. Nếu rảnh, mời  đến tham dự. Quán nhỏ, chỉ vài  .”
Dưới tin nhắn là một ảnh chụp vội tấm thiệp màu hồng,  nét chữ nắn nót:
“Chú Hoàng nhớ tới nha! Mai sẽ  bánh kem siêu to khổng lồ luôn á! 🧁 – Bé Mai ”
Hoàng  màn hình một lúc lâu. Gương mặt căng thẳng thoáng giãn  khi  tới dòng cuối. Anh gõ  vài ,  xóa. Cuối cùng…  trả lời, chỉ đặt điện thoại xuống và thở dài.
laria
Chiều hôm  – Quán cà phê sân vườn, Q.7
Không gian  trang trí nhẹ nhàng bằng bóng bay và dây đèn nhấp nháy. Một chiếc bánh sinh nhật ba tầng đặt giữa bàn. Một vài  lớn, vài đứa trẻ chạy quanh sân cỏ.
Hoàng bước  trong bộ sơ mi trắng đơn giản. Ánh mắt  lướt qua từng khuôn mặt –  dừng  khi thấy Thúy An đang cúi  sửa  nơ cho bé Mai.
Mai Linh thì thầm  lưng , giọng hí hửng:
– Ôi,  khí ấm áp thế  mà thiếu “cha ruột trong nghi vấn” thì tiếc lắm hen?
Hoàng (liếc nhẹ):
– Em  thể im lặng ?
Mai Linh:
– Được, …  nếu sếp  lỡ rơi nước mắt thì em vẫn  khăn giấy nha.
Bé Mai  thấy Hoàng thì  reo lên chạy :
– Chú Hoàng! Chú tới thiệt nè! Con tưởng chú bận !
Hoàng (mỉm ):
– Siêu nhân của  mời, chú  dám từ chối?
Thúy An lúc   gần đó, ánh mắt thoáng lướt sang . Cái  ngắn thôi – nhưng đủ khiến Hoàng  thẳng  hơn một chút.
Lúc cắt bánh sinh nhật
Bé Mai  giữa, tay cầm d.a.o cắt bánh cùng . Cô bé  rạng rỡ, miệng ngân nga bài “Happy Birthday” dù chẳng đúng nhịp.
Bé Mai:
– Mẹ ơi! Mẹ với chú Hoàng  chụp hình với con ! Đi màaaaa!
Cô bé  đợi đồng ý,  kéo tay Thúy An  chạy tới nắm tay Hoàng.
Máy ảnh chụp liên tục. Trong một khoảnh khắc, Hoàng – Thúy An – và bé Mai  cạnh . Nét mặt cả ba đều… dịu , như thể trong giây lát  quên mất quá khứ.
Sau bữa tiệc –  sân nhỏ  quán
Khách  về gần hết. Ánh hoàng hôn rơi xuống nền đá xám, tạo  những bóng dài u buồn.
Hoàng bước đến gần Thúy An khi cô đang thu dọn mấy gói quà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thanh-pho-co-em/chuong-5-mot-sinh-nhat-hai-bong-hinh.html.]
Hoàng:
– Em rảnh ? Anh  hỏi vài chuyện.
Thúy An khựng , nhưng  gật đầu. Cả hai bước dọc theo lối  lát đá, nơi   ai khác.
Hoàng:
– Năm đó… tại  em rời bỏ  mà  một lời?
Thúy An:
– Em nghĩ...  quá lâu  để nhắc .
Hoàng:
– Không lâu với . Năm năm , em rời ,  lời giải thích. Rồi bây giờ,  một đứa bé năm tuổi… Em nghĩ   thể nối các điểm đó  ?
Thúy An siết nhẹ quai túi xách. Cô ngước mắt  Hoàng, giọng trầm :
Thúy An:
– Anh  cuộc sống riêng. Em   phá vỡ nó.
Hoàng:
– Em nghĩ giấu một đứa bé là  phá vỡ?
Thúy An:
– Anh đừng  nữa…
Hoàng:
– Là vì Tuấn ?
Cô ngước  , thoáng bối rối  lắc đầu. Một thoáng ngập ngừng,    bước ,   thêm lời nào.
Trên xe của Thúy An
Cô  ở ghế lái, tay đặt  vô lăng, mắt hướng về phía  nhưng lòng thì chao đảo.
Bên cạnh, bé Mai đang đung đưa chân, cầm một chiếc bánh nhỏ thừa .
Bé Mai:
– Mẹ ơi…    vui? Mẹ  thích sinh nhật hả?
Thúy An  sang  con gái, ánh mắt đỏ hoe, khẽ lắc đầu:
– Mẹ chỉ  mệt… chút thôi con.
Bé Mai:
– Mẹ mệt thì con hát cho   nha. Con là siêu nhân của  mà!
Thúy An mỉm  yếu ớt, siết c.h.ặ.t t.a.y lái. Ngoài cửa kính, trời bắt đầu đổ mưa bụi.
Đêm muộn – Văn phòng công ty Hoàng
Không gian vắng lặng, chỉ  ánh đèn bàn vàng nhạt và tiếng tách của đồng hồ treo tường.
Hoàng  một   ghế,  mặt là chiếc laptop đang mở. Anh  trở về từ buổi tiệc, chẳng kịp  đồ, chỉ thả  xuống ghế và  chằm chằm  điện thoại.
Tấm ảnh từ buổi sinh nhật hiện  – ảnh ba . Anh, Thúy An và bé Mai. Cả ba   gần , gương mặt bé Mai rạng rỡ. Gương mặt   gì đó…  quen đến khó chịu.
Hoàng phóng to ảnh, dừng  ở đôi mắt của Mai – đôi mắt to, sáng,  nét gì đó...  giống   từng yêu. Rồi ánh mắt trượt xuống khóe miệng đang  của con bé.
Hoàng (thì thầm):
– Nụ  … giống  quá.
Anh ngả lưng  ghế, mắt  trần nhà. Trong đầu vang vọng  câu hỏi cũ,   trả lời:
Tại  em rời … và tại   giấu  điều  suốt năm năm?
Trên màn hình, ánh đèn từ tấm ảnh vẫn sáng.  trong lòng Hoàng, chỉ  những mảng tối đang dần lan rộng.
[Kết chương 5 – phiên bản  chỉnh]
“Có những điều  cần đến lời thú nhận. Một ánh , một bức ảnh… cũng đủ khiến  sự giả vờ tan vỡ.”