Dù cuộc sống hiện tại ngập tràn hạnh phúc và thành công, nhưng thỉnh thoảng, những ký ức về kiếp vẫn chợt ùa về trong tâm trí Lâm Du, như một thước phim buồn man mác. Cậu nhớ về những ngày tháng cô độc tha hương, nhớ về sự phản bội, về cái c.h.ế.t bi thảm và linh hồn thể về cố hương.
Những ký ức còn mang theo nỗi đau khổ tột cùng, mà đó là sự ơn. Biết ơn vì ban cho cơ hội thứ hai, để sửa chữa những sai lầm, để sống một cuộc đời trọn vẹn.
Một đêm nọ, Lâm Du ngủ . Cậu dậy, lặng lẽ ban công. Ánh trăng rằm chiếu sáng vằng vặc, gợi cho nhớ về đêm trăng tròn khi và Văn Chu Nghiêu trao lời hứa.
Văn Chu Nghiêu thức giấc, thấy ở bên cạnh, liền tìm. Anh thấy Lâm Du đang ban công, ánh mắt xa xăm.
"Em ?" Văn Chu Nghiêu nhẹ nhàng hỏi, ôm lấy từ phía .
Lâm Du dựa vai , thở dài. "Em đang nghĩ về kiếp ."
Văn Chu Nghiêu siết chặt vòng tay. Anh về những ký ức của Lâm Du, dù nhiều. Anh luôn cố gắng mang cho sự bình yên và hạnh phúc, để những ký ức buồn còn ám ảnh nữa.
"Đừng nghĩ nhiều nữa," Văn Chu Nghiêu , hôn nhẹ lên tóc . "Kiếp em , gia đình, các con. Em sẽ luôn hạnh phúc."
Lâm Du gật đầu. "Em . Em chỉ cảm thấy ơn thôi. Biết ơn vì trùng sinh, ơn vì gặp , ơn vì tất cả."
Cậu , thẳng mắt Văn Chu Nghiêu. "Anh ơi, bao giờ hối hận vì ở bên em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thanh-mai-truc-ma/chuong-15-hoi-uc-ve-kiep-truoc.html.]
Văn Chu Nghiêu mỉm . "Sao hối hận chứ? Em là tất cả của . Được ở bên em là điều hạnh phúc nhất mà ."
Hai ôm thật chặt, ánh trăng. Những ký ức về kiếp dần tan biến, chỉ còn sự ấm áp của tình yêu hiện tại.
Lâm Du , những gì xảy trong quá khứ là một phần của , là bài học để trưởng thành. hiện tại mới là điều quan trọng nhất. Cậu một gia đình hạnh phúc, một sự nghiệp thành công, và một tình yêu trọn vẹn. Cậu còn cô độc nữa.
Những năm tháng đó, Lâm Du và Văn Chu Nghiêu sống một cuộc đời viên mãn. Họ cùng già , cùng chứng kiến các con trưởng thành, lập gia đình, và cùng đón những đứa cháu đáng yêu.
"Gỗ Gốm Tâm An" vẫn tiếp tục phát triển, trở thành một di sản của gia tộc Lâm thị. Tên tuổi của Lâm Du và Văn Chu Nghiêu khắc ghi trong lịch sử nghệ thuật, chỉ vì tài năng mà còn vì câu chuyện tình yêu vượt lên định kiến.
Mỗi khi nhắc đến gia tộc Lâm thị, chỉ nhớ đến những tác phẩm điêu khắc gỗ tinh xảo, mà còn nhớ đến câu chuyện về "Thợ cả bé Du" và chồng tài giỏi của , Văn Chu Nghiêu.
Hồi ức về kiếp vẫn còn đó, nhưng nó chỉ như một nốt trầm trong bản giao hưởng hạnh phúc của Lâm Du. Một nốt trầm để trân trọng hơn những gì đang , để ơn hơn những ở bên .
Lâm Du , còn là "tà linh nhập xác" như lời thầy bói nữa. Cậu tìm thấy " thích hợp trấn áp", và đó chính là Văn Chu Nghiêu. Anh mang sự bình yên cho tâm hồn , xua tan bóng tối của quá khứ.
Cuộc đời , sống trọn vẹn, yêu hết , và hạnh phúc.
________________________________________