Trì Tri Ý và Thư Mi cùng từ bên ngoài trở về, lúc gặp Trì Niệm đang bàn ăn, tay trái cầm trứng cá muối, tay cầm tôm hùm Úc.
Và quản gia Trần, vốn phụ trách việc trong nhà họ Trì, lúc bên cạnh cô, ngoan ngoãn chờ cô ăn xong.
"Tôm hùm Úc tươi..." Trì Niệm ăn một miếng, chê bai ném sang một bên.
Trì Tri Ý thấy cảnh tượng mắt, khỏi sững sờ.
Trì Niệm điên ?
Tại quản gia Trần cứ để mặc cô làm như ?
Thư Mi càng tức giận hơn, trực tiếp bước tới, định kéo cổ áo Trì Niệm.
Trì Niệm liếc thấy hành động của bà, khẽ nghiêng , khiến tay Thư Mi trực tiếp va chiếc gai nhọn của chân tôm hùm Úc.
Á—
Tiếng kêu thảm thiết ngớt.
"Mẹ, chứ?" Trì Tri Ý vội vàng tiến lên quan tâm.
Thư Mi chỉ Trì Niệm, phẫn nộ la mắng: "Trì Niệm, chúng đón cô về để cô hưởng thụ! Cô cứ ăn uống kiểu , ăn sập nhà họ Trì chúng ?"
Trì Niệm những lời la hét đó, trực tiếp nhét một nắm trứng cá muối miệng Thư Mi, nhún vai: "Tôi làm đều là vì em gái Tri Ý."
Trì Tri Ý siết chặt nắm tay, cắn chặt môi với vẻ mặt vô tội: "Chị ơi, em đây chị từng ăn đồ ngon, nên nhất thời chút mất kiểm soát. chuyện thì liên quan gì đến em?"
Thư Mi nhổ trứng cá muối thùng rác, che chở Trì Tri Ý trừng mắt Trì Niệm: "Cô bớt nhảm ."
Trì Niệm dứt khoát vén tay áo lên, lộ vết kim tiêm còn sót từ truyền m.á.u , nức nở rơi nước mắt.
"Tôi truyền nhiều m.á.u cho em gái như , mà thờ ơ hỏi han. Tôi chỉ thể tự đòi ăn, giữ gìn sức khỏe cũng là vì sự an nguy của em gái thôi."
Trì Niệm lóc như hoa lê dính hạt mưa, khuôn mặt vốn xinh giờ càng thêm yếu đuối, khiến xem khỏi cảm thấy xót xa.
"Có chuyện gì ?" Trì Chính Đức đúng lúc trở về, bước cửa thấy cảnh tượng , khỏi nhíu chặt mày.
Thư Mi định gì đó, Trì Niệm nhanh hơn một bước: "Cha, con là đại tiểu thư nhà họ Trì, lẽ nào con quyền ăn uống ? Cha bộ Kinh Thị cha ngược đãi con gái ?"
Trì Niệm xong liền lóc chạy lên lầu hai, chỉ để Trì Chính Đức đang nhíu mày đó.
Trì Chính Đức kịp phản ứng, ngược Thư Mi càng lúc càng bạo gắt: "Cái con tiện nhân nhỏ !"
"Thôi ." Trì Tri Ý đưa tay kéo bà , về hướng Trì Niệm rời , trong mắt lóe lên vẻ hung ác.
Trì Niệm hết đến khác lấy chuyện m.á.u me uy hiếp, thì đừng trách cô khách khí.
Trên lầu hai, Trì Niệm về phòng thì mở máy tính lên, thong thả nhạc.
Còn lầu, Thư Mi đang than phiền với Trì Chính Đức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/than-phan-cua-co-tieu-thu-gia-lam-moi-nguoi-bat-ngo-tri-niem-luc-yen-tu/chuong-18-tri-tri-y-tu-hanh-ha-ban-than.html.]
"Trì Niệm rõ ràng đang trả thù, Trì Chính Đức, nếu cứ để nó làm loạn như thế , nhà họ Trì chúng còn sống yên nữa ?"
Trì Chính Đức chỉ thể liên tục an ủi Thư Mi, nhưng đầu cũng sắp nổ tung .
"Cha , hai đừng cãi . Con khuyên chị."
Trì Tri Ý đó lên lầu hai.
Cốc cốc.
Sau hai tiếng gõ cửa, Trì Niệm mở cửa phòng.
Khi thấy Trì Tri Ý ngoài cửa, mắt cô quá nhiều gợn sóng: "Có chuyện gì?"
"Chị ơi, em tại chị ác ý lớn đến với gia đình chúng , nhưng... lẽ chị quên một chuyện." Nụ dịu dàng mặt Trì Tri Ý dần dần biến mất, để lộ bản chất của cô .
Trong ánh mắt thiếu kiên nhẫn của Trì Niệm, Trì Tri Ý lấy một con dao, trực tiếp rạch cổ tay .
Khuôn mặt cô nở nụ lạnh lẽo, từng chữ sắc lạnh: "Trì Niệm, chị mãi mãi chỉ thể sống với tư cách là ngân hàng m.á.u dự trữ của em."
Máu nhanh chóng chảy , sắc mặt Trì Tri Ý cũng dần dần trắng bệch.
Cô lóc hét lớn: "Chị ơi, đừng như , cha cứu con!"
Trì Chính Đức và Thư Mi lầu thấy động tĩnh, lập tức chạy vội lên.
Trì Tri Ý tiếng bước chân, lạnh một tiếng: "Chị đoán xem, cha thấy sẽ làm gì?"
Trì Niệm lạnh lùng hành vi tự hành hạ bản của Trì Tri Ý.
Không ngờ cô em gái vì trả thù cô, dùng đến chiêu thức lợi hại như .
Chỉ là, Trì Tri Ý dường như luôn nhầm lẫn một điều, đó chính là vị thế chủ đạo giữa hai .
Trì Tri Ý thấy Trì Niệm hề hoảng sợ như cô dự đoán, cũng khỏi nhíu mày.
lúc , Thư Mi và Trì Chính Đức chạy đến.
Hai thấy m.á.u cổ tay Trì Tri Ý, lập tức sợ hãi.
Trì Tri Ý run rẩy, mặt còn chút máu, giọng yếu ớt: "Con chỉ chị bỏ khúc mắc, nhưng chị chị hận con, con trả hết m.á.u nợ chị."
Nói xong liền ngất xỉu.
"Tri Ý!" Trì Chính Đức đỡ lấy cơ thể cô , mắt đầy hoảng loạn.
Thư Mi càng đưa tay liều mạng với Trì Niệm: "Mày dám làm hại con gái tao!"
May mắn là Trì Chính Đức gọi bà đúng lúc: "Mau đưa Tri Ý đến bệnh viện."
Thư Mi liên tục đáp lời, đó trừng mắt Trì Niệm một cách cay độc: "Lập tức cùng chúng đến bệnh viện, truyền m.á.u cho Tri Ý."
Hai vội vã bế Trì Tri Ý ngoài. "Được thôi, sẽ truyền m.á.u cho em gái." Trì Niệm cong môi, theo.